PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1169

- Mẹ của ta là chính thất của gia chủ Nam Cung gia hiện nay, hạ sinh cho

hắn hai người con. Một người là đại ca ta, cũng chính là thiên tài của Nam
Cung gia hiện nay, Nam Cung Thiên. Người còn lại là ta.

- Lúc mang thai ta, mẹ ta bị người khác đả thương, dẫn đến ta từ khi sinh

ra thể chất yếu ớt, lại không thể tu luyện nên bị mọi người khinh ghét. Cha
ta thậm chí còn không nhớ là có người con gái này. Mẹ ta một thời gian sau
thì qua đời do thương thế quá nặng. Ta bị đẩy đến một khu nhà nhỏ với một
người vú nuôi. May mắn có cô cô quan tâm đến.

- Khi ta lớn lên, trong một lần hắn vô tình đi qua biệt viện gặp được ta.

Nhận thấy nhan sắc của ta có thể giúp hắn đạt được lợi ích, hắn liền cho
người đưa ta đến biệt viện này. Cho người canh gác, không để ta tiếp xúc
với ngoại nhân.

- Từ đó ta rất ít khi xuất hiện trước mặt người khác. Chỉ trong các buổi lễ

lớn của gia tộc, hắn mới để ta lộ diện, như một món hàng dùng để thu hút
sự chú ý. Không sai, trong mắt hắn, ta chỉ là một món hàng hóa, không hơn
không kém.

Nói đến đây, Nam Cung Băng Vân đã không thể kiềm được nước mắt,

khóc rất đau khổ. Dương Thiên muốn tiến lên ôm lấy nàng, chợt nhớ hắn
và nàng chỉ là người lạ vừa quen đành yên lặng ngồi đó.

Chờ Nam Cung Băng Vân khóc xong, Dương Thiên từ trong người lấy

ra một cái khăn tay đưa cho nàng:

- Khóc xong rồi, ngươi đã cảm thấy thoải mái hơn chưa?

Nhận lấy khăn tay từ tay Dương Thiên, Nam Cung Băng Vân lau hết

nước mắt trên mặt, cúi đầu:

- Xin lỗi, đã khiến ngươi nhìn thấy cảnh tượng không đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.