PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1401

Bữa tối kết thúc, Diệp Vấn Thiên vội đứng dậy từ biệt. Hắn thân mang

việc lớn, dành ra ít thời gian ăn tối đã là quá nhiều. Diệp Linh có chút
không nỡ giữ lại:

- Cha, ngươi ngủ lại đây một đêm, sáng mai hẳn đi.

Diệp Vấn Thiên từ chối:

- Còn nhiều việc cần ta xử lý, hôm nay đến đây cùng ngươi ăn tối đã rút

hết quỹ thời gian còn lại. Hiện tại phải trở về ngay lập tức.

Diệp Linh bướng bỉnh nói:

- Những công việc nguy hiểm đó, ngươi không làm thì sẽ có người khác

làm. Chúng ta cũng không thiếu tiền. Hay là ngươi xin nghỉ việc, về đây
tìm một việc nào đó nhàn hạ hơn sinh sống. Dương Thiên, ngươi nói có
đúng không?

Diệp Linh trợn mắt nhìn Dương Thiên thị uy, ý bảo chống đối sẽ chết.

Trước sự đáng yêu của nàng, Dương Thiên đương nhiên tán thành:

- Linh nhi nói rất đúng. Ngươi nên bỏ việc về sống chúng với gia đình đi.

Diệp Vấn Thiên vẫn lắc đầu, đưa tay lên xoa đầu Diệp Linh:

- Linh nhi, có những việc nếu ta không làm thì sẽ không có ai làm.

Quyền lực càng lớn, trách nhiệm càng cao. Ta hứa với ngươi, chờ chuyện
này kết thúc, ta sẽ rời khỏi Ám tổ, dọn đến Thanh Lâm quận, sống một
cuộc sống bình thường.

Diệp Linh tuy ngây thơ nhưng không ngốc nghếch, nàng nhận ra được sự

khác thường trong lời nói của Diệp Vấn Thiên:

- Cha, nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.