PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 3143

Liệt Viêm Kình không phản bác, Dương Thiên nói rất đúng, việc hắn cần

làm lúc này chính là loại bỏ kiếm khí đang tàn phá trong cơ thể, còn nấn ná
sẽ rất nguy hiểm. Liệt Viêm Kình ngồi ngay xuống đất, lấy ra vài viên đan
dược nuốt xuống nhắm mắt nhập định, tập trung ổn định thương thế.
Dương Thiên chậm rãi đi lại gần Tiêu Đỉnh, tên kia thấy vậy liền thở dài :

- Tiêu Đỉnh ta cũng tính là một nhân vật phong vân, làm mưa làm gió,

đứng ở đỉnh cao nhiều năm. Không ngờ cuối cùng lại chết dưới tay một tên
Hợp Thể sơ kỳ, nhân sinh bi ai a.

Dương Thiên bật cười :

- Ngươi có biết rằng kẻ mạnh hơn ngươi chết dưới tay ta nhiều vô số.

Đáng lẽ ngươi phải xem đây là vinh dự mới đúng.

Tiêu Đỉnh chỉ hừ lạnh chứ không đáp, rõ ràng là không tin những gì

Dương Thiên vừa nói. Dương Thiên tiếp tục nói :

- Hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, câu nói này quả thực không sai. Ài,

ngươi cũng xem như một đời kiêu hùng, trước khi chết, ta sẽ để cho ngươi
chiêm ngưỡng thứ lực lượng mà ngươi hằng ao ước.

Dương Thiên xòe tay ra, trong lòng bàn tay hắn là một thanh tiểu kiếm

màu trắng do linh lực ngưng tụ mà thành. Tiểu kiếm vừa xuất hiện, hai mắt
Tiêu Đỉnh liền mở to ra, bộ dạng như đang nhìn thấy thứ gì rất kinh khủng.
Hắn lắp bắp :

- Không thể nào, đây, đây là…

Dương Thiên thản nhiên :

- Thứ mà ngươi cả đời truy cầu, lẽ nào lại không nhận ra ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.