PHONG VÂN - Trang 1006

Thần mẫu nhẹ nhàng vỗ vai A Thiết, nói:

"Con à, mẹ biết là vì trong vòng mười ngày con phải đến Sưu Thần

cung gặp Thần, cho nên ngày mai nhất định phải khởi hành, mà Tuyết
Duyên thì ít nhất bảy ngày sau mới có thể tỉnh lại..."

A! Nhiếp Phong vừa nghĩ đến đây chợt hiểu ra, sau bảy ngày nữa A

Thiết đã lên đường rồi, mà Tuyết Duyên cô nương...

Không ngờ hắn và nàng thay nhau chết đi sống lại, đến lúc nàng sắp

tỉnh lại thì hắn lại phải đi, có thể lần này ra đi...

Lại chẳng có duyên gặp lại.

A Thiết nhìn gương mặt mỉm cười mãn nguyện của Tuyết Duyên thật

lâu, nhìn đôi tay của nàng vì hắn mà làm hết bao việc nặng nhọc, nghĩ đến
tình yêu của nàng dành cho mình, ngay cả tự tôn cả thân phận cũng dẹp bỏ
sang bên, mà hắn thì...

Ngay cả một câu thích nàng hắn cũng chưa thể nào nói cho nàng nghe

được, không thể nào mang thêm chút hồi ức đẹp đẽ nào cho cuộc đời
trường sinh khó đoán của nàng...

Thần mẫu và Nhiếp Phong nhìn tình cảnh này của hắn, hai người cũng

không nhịn được cúi mặt buồn bã.

Một lúc sau, vẻ buồn bã trên mặt A Thiết đột nhiên biến mất, nhường

chỗ cho vẻ kiên quyết tựa như đã hạ quyết tâm, hắn đột nhiên dùng ngữ
điệu hết sức bình tĩnh hỏi Thần mẫu:

"Sưu Thần cung ở đâu?"

Thần mẫu không đáp thẳng câu hỏi mà lại hỏi ngược:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.