PHONG VÂN - Trang 1007

"Lần này có khi con sẽ không thể nào gặp lại người con yêu, có thực

con muốn đi không?"

"Con không thể bỏ mặc A Hắc được!"

Không sai, hắn không thể bỏ mặc A Hắc! Nếu như hắn thật sự nhẫn tâm

bỏ mặc A Hắc thì hắn không đáng để Tuyết Duyên yêu thương, nếu như
sau khi tỉnh dậy mà Tuyết Duyên oán hận A Thiết vì sao bỏ nàng để đi cứu
A Hắc thì nàng cũng không đáng để hắn yêu!

Đây mới thực là một tình yêu chân chính!

A Thiết nói tiếp:

"Hơn nữa, con hy vọng lúc con một mình đi tới theo lời Pháp Trí, hai

người có thể ở lại chiếu cố Tuyết Duyên."

Hy vọng những người ở lại chiếu cố Tuyết Duyên là mục đích của hắn,

nhưng có lẽ mục đích thật sự của hắn là không muốn hai người cùng hắn
chịu chết.

"Nhưng..." Nhiếp Phong nhất thời không biết phải làm sao, kỳ thực gã

vô cùng lo lắng cho chuyến đi này của A Thiết, gã rất muốn đồng hành với
A Thiết trong chuyến đi đến Sưu Thần cung này, chỉ là lúc này đột nhiên
Thần mẫu lại nhẹ nhàng ra dấu bảo hắn im lặng, bà cướp lời đáp A Thiết:

"Con à, nếu như con đã kiên quyết như thế thì mẹ sẽ thuận theo ý con."

Nhiếp Phong nghe thấy Thần mẫu nói như thế thì càng lo lắng, gã

không rõ vì sao Thần mẫu lại dễ dàng để cho một mình A Thiết dấn thân
vào hang hùm miệng sói như vậy.

Nhưng khi gã đang muốn lên tiếng lần nữa thì đột nhiên Thần mẫu đã

móc trong tay áo ra một cuộn giấy vàng ố, dùng xảo kình ném tới trước mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.