PHONG VÂN - Trang 149

thướt tha trong gió tuyết mềm mại không xương, nhìn bề ngoài thật cùng
tuấn nam kia là một đôi do trời đất tạo nên, hợp đôi vô cùng, song trong đôi
mắt ẩn chứa nét buồn, tâm sự trùng trùng.

Nhiếp Phong ở sau tảng đá âm thầm nhìn từng người, thầm nghĩ, đôi

nam nữ này mặc dù tuyệt đẹp, nhưng dù sao cũng chỉ là thợ săn và thôn nữ
tầm thường, cùng với hai gã hông đeo bội kiếm chuôi vàng nọ chính là hán
tử giang hồ căn bản là trâu ngựa không liên quan, bốn người sao lại đi cùng
nhau?

Mọi người vốn là đi tới trước, khi bước đến chỗ xa còn cách bốn cái đầu

hổ nọ năm trượng thì, hán tử lùn mập kia ngạc nhiên nói: "Ấy? đại ca,
ngươi xem!" nói rồi chỉ vào bốn cái đầu hổ nọ.

Hán tử khôi ngô nọ nguyên lai là bào huynh người kia, không nhịn được

nhìn về hướng bào đệ vừa chỉ, tức thì lông mày nhăn tít lại.

Người thợ săn tuấn tú kia lại giống như tìm được bảo vật, tiến lên nhìn

kỹ, một mặt nhìn một mặt nhỡ kỹ những chữ máu trên tấm gỗ :"Đại miêu,
nhị miêu, tam miêu, tứ miêu …… không sai! Phong đại hiệp, là nghĩa
huynh ta làm!"

Những lời này nói với hán tử khôi ngô, hán tử khôi ngô thật ra là một

người từng một thời hiển hách chốn giang hồ, tam đại môn chủ của Phong
Nguyệt Môn – Phong Thanh Ưng, hán tử béo lùn chính là kỳ đệ Phong
Thanh Hòa.

Phong nguyệt môn vốn là một trong thập đại danh môn chính phái trong

giong hồ, đáng tiếc thời thế thay đổi, đến giờ suy mạt, sớm bị khai trừ khỏi
giang hồ dưới đại bang Thiên Hạ Hội.

Lúc này, Phong Thanh Ưng chợt hỏi hán tử mặt đẹp ngọc một câu khiến

Nhiếp Phong khó có thể tin :"Linh Ngọc, ngươi chắc chắn người này chính
là nghĩa huynh của ngươi - Quỷ Hổ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.