PHONG VÂN - Trang 164

Linh Ngọc đã ở bên khẩn trương hô to: “Không sai! Là hắn, hắn chính

là nghĩa huynh của ta, Quỷ Hổ!”

Kỷ Nhu nằm trên mặt đất nghe thấy, biết nam nhân mình chờ đợi mười

ba năm cuối cùng cũng xuất hiện, trái tim nàng cứ đập loạn nhịp không
thôi. Có đúng là hắn trở nên xấu xí như lời Linh Ngọc nói? Hắn có gầy đi
không? Hắn có còn nhớ mình không? Hàng trăm câu hỏi cứ xoay quanh
trong đầu óc nàng, nhưng cả người nàng lại mềm nhũn vô lực, mọi người
lại đã nhảy ra khỏi tầm nhìn. Nàng chỉ đành mở to đôi mắt trừng trừng nhìn
lên bầu trời đêm, tự mình lo lắng cho Quỷ Hổ mà lòng như lửa đốt!

Quỷ Hổ cũng chẳng thèm để ý đến Phong thị huynh đệ lẫn Linh Ngọc,

gã buông Nhiếp Phong ra, vỗ nhẹ lên vai nó rồi chỉ về phía trước, ý bảo nó
đường chạy trốn, sau đó quay đầu đi về phía hai cái đầu hổ con!

Phong thị huynh đệ sao không hiểu Quỷ Hổ muốn đoạt lại đầu hổ? Sao

có thể hắn dễ dàng đắc thủ, lập tức chia làm hai đường trái phải bọc đánh!

Nhưng khinh công Quỷ Hổ nhanh như quỷ mị, rõ ràng đang ở phía trên

hai người thì bỗng nhiên thấy đánh một cái làm đầu hổ bay lên trước, rồi
nhanh nhẹn đón lấy hai cái đầu hổ rơi xuống. Y đang muốn đến đoạt lại đầu
hổ trong tay Linh Ngọc thì song kiếm Phong thị huynh đệ đã từ sau chém
tới!

Chiêu thức hai người sử ra chính là “Phong Nguyệt kiếm pháp” độc

môn của Phong Nguyệt môn, bộ kiếm pháp từ “Phong Hoa” và “Tuyết
Nguyệt” năm xưa dung hợp mà thành. Năm ấy thủy tổ Phong Nguyệt môn
Thiện Sứ song kiếm là Hữu Sứ Phong Hoa và Tả Vũ Tuyết Nguyệt từng rất
có uy danh trong võ lâm đương thời, cho đến thế hệ của Phong Thanh Ưng,
vì muốn đưa Phong Nguyệt Kiếm lên đỉnh cao nhất nên bèn đem một sách
chia đôi, Phong Thanh Ưng tập Phong Hoa, Phong Thanh Hòa luyện Tuyết
Nguyệt. Hai người sớm tự học thuộc làu hai bộ kiếm pháp, phối hợp khăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.