PHONG VÂN - Trang 180

Quỷ Hổ ở bên nhìn Nhiếp Phong, thấy những biểu lộ của đứa bé còn

hồn nhiên kia, bỗng nhiên gã nhớ lại một người – chủ nhân của mình!

Trên đời này, không có ai là không khiếp sợ gương mặt xấu xí của gã,

chỉ có chủ nhân khi nhìn thấy gương mặt này lại biểu lộ niềm thương xót
vô hạn, cũng như đêm gặp được Nhiếp Phong, gã cũng nhìn thấy vẻ thương
xót trên gương mặt đứa bé này, giống như chủ nhân vậy.

Thật khó tin nó mới chỉ là một đứa bé!

Đây chính là nguyên nhân khiến Quỷ Hổ liều mình cứu Nhiếp Phong!

Đứa bé này làm gã nhớ tới chủ nhân! Hắn nhớ chủ nhân!

Vừa nghĩ tới chủ nhân, gã thấy như thời gian đang quay về những ngày

xưa cũ ấy, Nhiếp Phong trước mặt cũng mờ nhạt dần…

Quỷ Hổ còn nhớ rõ, mười ba năm trước mình vốn là một gã thanh niên

tầm thường ở dưới thôn này, ngoại trừ việc chỉ lực hơn người, còn diện
mạo lại cực kỳ bình thường, dễ dàng lẫn vào vô số người thường, chẳng
mấy ai nhận ra được hắn!

Quỷ Hổ còn nhớ rõ, mười ba năm trước mình vốn là một gã thanh niên

tầm thường ở dưới thôn này, ngoại trừ việc chỉ lực hơn người, còn diện
mạo lại cực kỳ bình thường, dễ dàng lẫn vào vô số người thường, chẳng
mấy ai nhận ra được hắn!

Nhưng một người bình thường như vậy lại có một nghĩa đệ tuấn mỹ khó

ai bằng – Linh Ngọc. Linh Ngọc mặt như tạc bằng ngọc, bề ngoài chính
trực, tuy trói gà không chặt nhưng lại biết nói lời tốt đẹp dễ nghe, cho nên
vẫn được thôn dân rất yêu quý.

Vốn hai huynh đệ chẳng có gì xung đột, Quỷ Hổ xưa nay đã an phận

làm một người thật bình thường, mọi điều tốt đẹp đều do Linh Ngọc chiếm
hết nhưng gã chẳng oán hận nửa câu, nhưng mà, bỗng nhiên có một ngày…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.