PHONG VÂN - Trang 216

Quỷ Hổ chậm rãi đặt nàng xuống, khuôn mặt thê lương vô hạn, Nhiếp

Phong cũng rầu rĩ, chỉ có Nhiếp Nhân Vương lại không lộ chút cảm xúc
nào, y lạnh lùng liếc nhìn nữ tử kia, không biết có hối hận vì đã từng nói
nàng thế kia hay không?

Đang lúc ba người còn ngơ ngác, ngoài động bỗng truyền đến tiếng cười

lớn, là tiếng của Linh Ngọc: “Đại ca, ngươi mau ra đây một chút! Ở đây có
rất nhiều đại hiệp muốn xem gương mặt của ngươi để mở rộng tầm mắt
đó!”

Ngữ điệu Linh Ngọc cực kỳ phấn chấn, Quỷ Hổ biết hắn cố ý khích

tướng, bèn trầm khí không phát. Một lúc lâu sau lại nghe thấy Linh Ngọc
nói tiếp: “Đại ca, sao lại không ra? Nếu ngươi không ra, ta sẽ sai người
ném cây đuốc vào trong động, đến lúc đó chỉ sợ liên lụy Kỷ Nhu cô nương
và hai gã bằng hữu của ngươi thôi!”

Đây quả là sát chiêu của Linh Ngọc! Hắn từng thấy Nhiếp Nhân Vương

giết hại cả nhà lão Lí lợi hại ra sao, cũng từng lĩnh giáo võ công Nhiếp
Phong, huống hồ trong động âm u, địch tối ta sáng, bèn cố tình cùng đám
người Phong Nguyệt môn chờ ở ngoài rồi dụ Quỷ Hổ ra, thay vì khó khăn
đi vào trong động!

Vì sợ Linh Ngọc sẽ phóng hỏa như hắn nói, Quỷ Hổ lại chần chừ, cho

dù gần tới chín thành công lực cũng biết không thể ra ngoài!

Hắn xoay mặt nhìn Nhiếp Phong nói: “Nhóc, cảm ơn…ngươi…luôn…

quan tâm…đến ta…”

Gã nói xong tùy tiện quay đầu muốn đi, Nhiếp Phong vội kéo vạt áo hắn

lại, nói: “Thúc thúc, con đi với thúc!”

Quỷ Hổ quay đầu chăm chú nhìn ánh mắt đứa trẻ kia, trong lòng không

khỏi cảm động, vì thế hắn nắm tay Nhiếp Phong, đặt lên gương mặt xấu xí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.