PHONG VÂN - Trang 325

Chân, là của Bộ Kinh Vân.

Trên mặt nó vẫn không lộ chút cảm xúc nào, nhưng máu Hoắc Liệt trên

mặt nó vẫn chưa lau đi, tựa như máu đều chảy từ trên đầu nó xuống, bộ
dáng cực kỳ đáng sợ.

Sợ đến mức lá phong trên cây rụng xuống cũng không dám bay lại gần.

Nó trước sau vẫn không rơi lệ.

Thiên Hạ Hội cũng không phải nơi để rơi lệ.

Giang hồ cũng không phải chốn để rơi lệ.

Nhưng đi tới nửa đường, bỗng nhiên mưa rơi tầm tã, ông trời, không

ngờ cuối cùng đã khóc…

Lúc Hùng Bá thấy Bộ Kinh Vân, nó đã bị nước mưa dội ướt đẫm, máu

trên mặt cũng được cuốn sạch.

Chỉ có máu từ trên đầu Hoắc Liệt vẫn từng giọt từng giọt chảy xuống

nền đệ nhất lâu.

Máu chưa khô, đầu còn hận!

Hùng Bá vẫn chưa bị bộ dáng này làm cho kinh ngạc mà còn cảm thấy

cao hứng: “Tốt! Làm rất tốt! Tuy rằng chúng ta không thể tìm thấy vây
cánh của bọn này nhưng giết một răn trăm, tin rằng từ nay về sau những kẻ
muốn hại lão phu cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.”

Đúng thế, nếu không có việc lần này thì Bộ Kinh vân cũng không biết

“Tam tuyệt” của Hùng Bá lại lợi hại như vậy! Nó tận mắt nhìn thấy ba cha
con Hoắc Liệt còn chưa biết chuyện gì đã bị khống chết hết, muốn giết
Hùng Bá quả nhiên không thể hành động thiếu suy nghĩ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.