PHONG VÂN - Trang 46

còn xa lạ hơn so với láng giềng, thiết nghĩ, một đứa bé sao có thể có cảm
tình đối với người xa lạ ?”

Ngọc Nùng im lặng, một hồi lâu mới nói :” Nếu đúng như thế, thiếp cay

nghiệt với nó hơn nhiều năm, hai người cũng không có một chút cảm tình!
Cho nên dù thiếp có chết trước mặt nó, nó cũng tuyệt đối không vì thiếp mà
đau khổ nhỏ lệ!.

Nàng thủy chung tin rằng mình không sai khi tự trách đứa con quái dị

của mình, Hoắc Bộ Thiên cũng hiểu nói nữa cũng chỉ vô dụng, ngược lại
còn làm không khí thêm căng thẳng. Vì vậy đưa tay nâng chén rượu Ngọc
Nùng vừa rót, cười nói :” Vô luận như thế nào, ta Hoắc Bộ Thiên còn sống
một ngày, nàng và Kinh Vân không cần phải vì kế sinh nhai mà khuất tất!
đêm nay là cuộc sống tươi đẹp của hai ta, bỏ lại những chuyện ưu phiền!
nào! Ngọc Nùng, trước tiên hai ta cạn một chén.

Ngọc Nùng nhìn vẻ mặt hắn tràn ngập thâm tình, bất giác vô cùng cảm

động, lập tức rơi nước mắt mỉm cười, cũng nâng rượu cùng hắn cạn chén,
nữ hài tử này dù sao còn có chút phúc khí.

Nhưng, con của nàng thì sao? con của nàng liệu có thể có chút phúc khí

ấy?

Sáng hôm sau khi hai người thành thân, trời còn rất sớm Bộ Kinh Vân

đã bị Phúc tẩu đưa đến Hoắc gia đại đường.

Chỉ thấy trên thính đường, hai bên hai hàng ghế cũ, khi phái thanh nhã,

có phong phạm thế gia giàu có, thói quen quan liêu của Hoắc gia cũng
không ít.

Nhưng thật ra mấy năm gần đây, Hoắc gia trang dần dần đã có chút

danh tiếng trong chốn giang hồ, một tay trang chủ Hoắc Bộ Thiên dựa vào
Hoắc gia kiếp pháp, thật sự không thể xem thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.