PHONG VÂN - Trang 472

Nếu nói tìm không ra đi nữa thì cũng có thể lập một cái bia mộ cho cha,

đó không phải là chuyện mà Nhiếp Phong giây phút nào cũng muốn làm
sao? Đáng tiếc là cho dù nó có cầu xin thế nào thì Hùng Bá vẫn cự tuyệt,
trừ phi…

Nhiếp Phong đồng ý giúp lão đi đánh Đông dẹp Bắc!

Điều kiện này quả thực khiến Nhiếp Phong cực kỳ khó xử, việc này cứ

đi đi lại lại như vậy, hai tiểu hài tử sau khi gia nhập Thiên Hạ Hội đến giờ
chưa bao giờ được phép rời cửa một bước, giống hệt như tù nhân.

Đoạn Lãng múc lấy một chén cháo loãng, húp nhẹ một ngụm, cảm thấy

thoải mái vô cùng.

Bởi vì cháo hôm nay không chỉ nóng hổi mà còn có nhiều thịt hơn bình

thường. Thịt vụn ấy vốn là của Khổng Từ lấy trộm mang qua cho Đoạn
Lãng. Kỳ thực nhiều khi Nhiếp Phong cũng canh lúc Hùng Bá không để ý
mà mang tới cho nó như vậy.

Khổng Từ tuy hầu hạ Bộ Kinh Vân nhưng cũng rất quan tâm Nhiếp

Phong, đương nhiên là không thể quên Đoạn Lãng!

Đoạn Lãng cho rằng Khổng Từ tâm địa rất tốt!

Chỉ có điều Bộ Kinh Vân mà nàng đi theo chẳng phải là thứ tốt đẹp gì!

Có đến mấy chục lần, mỗi khi Đoạn Lãng gặp Bộ Kinh Vân, đều thấy

hắn mặt không lộ cảm xúc, cũng chẳng thèm liếc nhìn Đoạn Lãng lấy một
cái, cứ vậy mà bước qua, trái tim nhỏ bé của nó quả thực đã bị tổn thương
không nhỏ…

Hắc! Hắn không nhìn ta, có lẽ trong mắt hắn tá vốn không hề tồn tại, có

lẽ hắn đang coi thường ta…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.