PHONG VÂN - Trang 486

học vô song ấy, là Hàng Long Thần Cước, cũng được chút thành tựu, chỉ
cần mỗi đệ tử của Hùng bang chủ có thể tiếp ba cước của nó, Vô Song
Thành sẽ lập tức tôn Thiên Hạ Hội là minh huynh!”

Thật là cuồng vọng! Mọi người không hẹn mà cùng đổ dồn tầm mắt về

phía thiếu niên kia, chỉ thấy y trán rộng mắt sâu, mang một cỗ khí chất kiêu
ngạo, thực không coi ai ra gì!

Hùng Bá cũng thoáng liếc qua nhìn Tần Sương và Nhiếp Phong, trầm tư

một lúc lâu rồi quay sang nói với Tần Sương: “Sương Nhi, con ra ứng
chiến đi!”

Tần Sương thân là đại sư huynh, để hắn ứng chiến cũng không có gì là

không thỏa đáng, huống hồ Nhiếp Phong mặc dù thiên tư cao tuyệt nhưng
từ khi tới Thiên Hạ Hội tới giờ chưa bao giờ tham gia một trận chiến nào,
thực lực ra sao cũng chưa biết được.

Nghe sư phụ ra lệnh, Tần Sương bèn tiến lên trước chắp tay chào Độc

Cô Minh, nhã nhặn nói: “Nếu đã không thể tránh khỏi trận chiến này, Độc
Cô thiếu hiệp, xin chỉ giáo!”

Ai ngờ lúc này Độc Cô Nhất Phương bỗng nhiên lại nói: “Khoan đã!

Khuyển nhi trước khi tỷ thí cùng ai thì đều có một nguyên tắc bất thành
văn.”

Mọi người cùng ngạc nhiên, không biết lão hồ ly này còn muốn giở trò

gì nữa.

Độc Cô Nhất Phương nói tiếp: “Phàm là đối thủ tỷ thí cùng khuyển nhi,

ai cũng phải thử nhãn lực trước đã!”

Tần Sương sửng sốt, nhìn lại Hùng Bá, Hùng Bá trầm giọng hỏi: “Thử

thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.