PHONG VÂN - Trang 746

"Cho nên, cô đã bị tìm thấy rồi trở thành Thần Cơ Bạch Tố Trinh?"

A Thiết nhìn vào đôi mắt ngập tràn sự cô độc của nàng, hỏi.

Thiếu nữ áo trắng đáp:

"Đúng vậy! Năm đó, ta mới chỉ được năm tuổi..."

"Năm tuổi? Năm tuổi mà cô đã giống như Bạch Tố Trinh lúc lớn lên

rồi?"

Thiếu nữ áo trắng khẽ gật đầu, dường như đang nhớ lại những chuyện

xưa trong quá khứ, nàng chậm rãi kể:

"Đúng, giống như đúc! Ta còn nhớ lần đầu tiên gặp Thần Mẫu, ta rất sợ

mặt nạ có những vết đốm lạ thường, sợ đến nỗi muốn khóc lên. Nhưng
Thần Mẫu lại dịu dàng ôm lấy ta, nhẹ nhàng nói: ‘Cô bé, đừng sợ! Con rất
giống với con gái của Thần lúc năm tuổi, chỉ mong... ôi, chỉ mong vận
mệnh của con không đáng thương như nàng, nếu không... '"

Thiếu nữ áo trắng ngừng lại, dường như câu nói che chở của Thần Mẫu

với nàng đã làm nàng nhớ đến tình cảm của một người mẹ đối với con gái
ruột của mình.

"Cho dù năm xưa cô rất giống với Bạch Tố Trinh, nhưng bây giờ đã qua

mười bốn năm rồi, đáng ra nên khác xưa mới phải chứ?" A Thiết nói.

"Không, mọi chuyện lại ngược với những gì huynh đang nói! Thần Mẫu

nói rằng ta càng lớn càng rất giống với Bạch Tố Trinh..."

Nói đến đây, bỗng nhiên nàng giật tấm lụa trắng che mặt xuống, đưa

mắt nhìn A Thiết, nói:

"Khuôn mặt này thật ra không khác gì dung mạo của Bạch Tố Trinh một

trăm năm trước cả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.