PHONG VÂN - Trang 781

“Cậu ta đã không còn vấn đề gì nữa đâu, sau khi tỉnh lại là có thể xuống

giường được rồi, chỉ có điều, nếu muốn cho hắn lại sức nhanh thì chút nữa
cô bón cho cậu ta chén thuốc này là được.”

A Thiết lại nghe thấy giọng nói của Tuyết Duyên đang vâng vâng dạ dạ:

“Tôi hiểu rồi, đa tạ đại phu! Chỉ tiếc là số bạc này chưa đủ, tôi sẽ trả dần

cho ông sau vậy!”

A Thiết cố mở mắt ra, chỉ thấy Tuyết Duyên đang tiễn một nam nhân ra

cửa, mà người đó không ai khác chính là Đường đại phu y thuật cao nhất
thôn nhưng thu phí khám bệnh cũng đắt nhất.

Sau khi Đường đại phu đi rồi, Tuyết Duyên mới chậm rãi quay người,

nhìn ít bạc vụn còn lại trong tay, mặt đầy tâm sự nặng nề quay vào phòng.
Liếc thấy A Thiết đang xuống khỏi giường, vẻ u sầu trên mặt nàng nhất
thời tan biến, Tuyết Duyên mừng rỡ bước tới hỏi:

“A Thiết, huynh…tỉnh rồi à?”

A Thiết không đáp lại, chỉ chậm rãi bước tới ngồi bên cạnh bàn.

Tuyết Duyên thoáng lơ đãng, vừa đặt số bạc thừa lên bàn vừa nói với

hắn:

“Huynh tỉnh lại là tốt rồi. Huynh có biết là mình đã hôn mê hai ngày

liền hay không, toàn thân nóng như lửa đốt ấy. Muội vốn định dùng Di
Thiên Thần quyết để hạ thiệt cho huynh nhưng huynh không chịu, cho nên
chỉ có cách đi tìm Đường đại phu về khám bệnh cho huynh mà thôi…”

Nói xong, nàng đang muốn bưng chén thuốc kia lên đút cho A Thiết,

không ngờ còn chưa kịp chạm vào chén thuốc thì A Thiết đột nhiên lên
tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.