PHONG VÂN - Trang 790

“Đường đại phu, xin ông cứ nói…”

Đường đại phu rốt cuộc hít một hơi, nói:

“Được rồi! A Thiết, ta nghĩ cậu cũng có quyền được biết, nghe nói

Tuyết Duyên cô nương vì cậu mà đến làm việc ở Ỷ Hồng lâu.”

Ỷ Hồng lâu ư? Trời ơi! Thật là sét đánh ngang tai! A Thiết vừa nghe

thấy ba chữ này thì lập tức sững người, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Ỷ Hồng lâu là một kỹ viện lớn ở Tây Hồ! Tuyết Duyên thì có thể có

việc gì để làm ở đó? Nàng vì hắn mà làm vậy, sao hắn có thể đảm đương
nổi đây?

Tuyết Duyên…

Đường đại phu lại nói:

“Cho nên, ta giữ số bạc này thì chẳng thể ăn ngon ngủ yên được, ta cũng

không cần tiền công khám bệnh đâu, A Thiết à, hy vọng cậu có thể giao số
bạc lại cho Tuyết Duyên cô nướng…” Dứt lời, Đường đại phu lại đưa túi
bạc cho A Thiết, nhưng hắn không nhận lấy.

“Tuyết Duyên!” A Thiết kêu lớn một tiếng rồi mặc kệ Đường đại phu

đứng đó, hắn điên cuồng xô cửa xông ra ngoài.

Đơn giản bởi vì tình cảm dành cho Tuyết Duyên bấy lâu nay chôn ở đáy

lòng nay như núi lửa phun trào, cái bộ ý chí sắt đá mà hắn vẫn làm ra vẻ
cuối cùng cũng không còn giữ được nữa, hắn rất hối hận vì đã quá tàn nhẫn
với nàng như vậy! Hắn vốn cho rằng làm thế là tốt cho nàng, kỳ thực như
vậy nàng lại càng không tốt!

Tình một khi đã tới thì không ai có thể ngăn được! Khi hắn nhận ra

mình là người hạnh phúc nhất thiên hạ rồi, liệu có phải quá trễ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.