PHONG VÂN - Trang 844

Nhiếp Phong đã mười sáu tuổi, vóc dáng cao lớn hơn rất nhiều so với

năm năm trước, có thể gọi là một thanh niên bảy thước ngang tàng rồi, hơn
nữa vẻ ngây thơ non nớt năm xưa cũng không còn nữa, thay vào đó là
gương mặt anh tuấn cùng vẻ lãnh tĩnh không bao giờ thay đổi.

Chỉ có một thứ không thay đổi chính là mái tóc dài đen nhánh giống

như lúc còn bé, không chịu bất kỳ ràng buộc nào của thế gian, tự do tung
bay giữa sóng gió giang hồ, tự do tung bay trong mắt trong tâm người
giang hồ…

Gã hào hiệp, trước sau gã vẫn hào hiệp.

Trái tim ấm áp, trước sau vẫn cứ ấm áp, có lẽ cả đời cũng không thay

đổi.

Nhiếp Phong trầm tư rất lâu, sau đó chậm rãi mở mắt ra, gã lặng lẽ nhìn

ra ngoài cửa sổ, thấp thoáng bóng dáng ngạo nghễ của Lôi Phong tháp
ngoài nửa dặm, đứng hiên ngang dưới ánh mặt trời chói chang.

Đây là một trong những nguyên nhân gã chọn khách điếm này, ngoài

việc gã thích sự giản dị tự nhiên của nó thì còn bởi vì gã thích cái cửa sổ
này, từ đây gã có thể nhìn thấy tình hình xung quanh Lôi Phong tháp.

Dựa vào tư liệu do thám tử Thiên Hạ hội cung cấp, Lôi Phong tháp

chính là nơi mà Bạch Tố Trinh vùi thân năm đó, mà Vu Bát rất có thể sẽ bị
chôn dưới Lôi Phong tháp cùng nàng, còn Nhiếp Phong dù đã đến Tây Hồ
ba ngày nhưng vẫn còn đang ở bên ngoài quan sát.

Thực ra Nhiếp Phong đã đọc đi đọc lại cuốn sự tích Nữ Oa của thám tử

viết kia không biết bao nhiêu lần, nhưng vừa nãy gã vẫn đọc lại rất cẩn
thận, trước hết là để hiểu rõ sự việc hòng đề phòng mọi tình huống bất trắc
xảy ra, thứ hai là vì trong số bốn viên kỳ thạch được đề cập thì có một viên
mà gã rất quen thuộc…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.