PHONG VÂN - Trang 974

"Ồ?" Đại Thần quan có chút ngạc nhiên.

Thần tướng nở nụ cười, nụ cười rất thông minh, nói:

"Mấy ngày nay ta vẫn chỉ giết người ăn óc uống máu, không ăn bất kỳ

thứ gì khác, ngươi biết vì sao không?"

"Ngài sợ có người hạ độc trong rượu thịt của mình phải không?" Đại

Thần quan quả nhiên là Đại Thần quan, ngay cả tâm tư Thần tướng cũng
hiểu rõ như lòng bàn tay.

Thần tướng quỷ dị nhìn Đại Thần quan, sau đó cười gằn nói:

"Không sai, hơn nữa người mà ta đặc biệt đề phòng..."

"Chính là ngươi!"

Chữ "ngươi" vừa thốt ra, Đại Thần quan lập tức giật mình kinh hãi, y

không ngờ rằng Thần tướng đã bắt đầu sinh lòng cảnh giác với mình, chẳng
trách mấy ngày hôm nay y cải trang đi chợ mua thức ăn về, Thần tướng vẫn
một mực không đúng tới, khiến cho Đại Thần quan đành phải tự ăn hết toàn
bộ rượu thịt một mình.

Y không khỏi nặn ra một nụ cười gượng gạo, một giọt mồ hôi từ trên

thái dương chảy xuống, rơi vào vạt áo y, phát ra một thứ âm thanh nhỏ đến
mức không thể nghe thấy nhưng lại khiến y kinh tâm động phách, Đại Thần
quan trơ mặt ra nói:

"Thần tướng, ngài cũng cẩn thận quá mức rồi. Ngài nên biết ta là một

người thông minh, người thông minh thì không làm những chuyện mà mình
không nắm chắc, cho nên ta sao dám hạ độc trong rượu thịt của ngài cho
được?"

Thần tướng cười khẩy, sau đó đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.