PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1009

Chiến Nam Thành sống sót cùng bọn thị vệ ngẩn người nhìn nhau, cùng

đồng thanh "A" lên một tiếng.

Mạnh Phù Dao đánh một quyền vào cổ họng con hổ đó.

Chỉ một quyền, hổ chết!

Thủ pháp giết hổ này hung hãn và nguy hiểm vô cùng, chưa từng có ai

nghe tới, cũng chưa từng có ai nhìn thấy bao giờ!

Chiến Nam Thành cảm kích, khiếp sợ không thôi.

Mạnh Phù Dao thu hồi quả đấm, nắm đấm xuyên qua cổ họng con hổ,

ống tay áo nàng đã bị rách toang, răng nhọn của hổ cứa rách tay nàng chảy
máu đầm đìa. Nàng vẫn xem như không có chuyện gì xảy ra, chùi máu trên
tay vào y phục, rồi xoay người đi đến bên cạnh con hổ kia rút đao ra, lại
xoay người hướng về phía Chiến Nam Thành sắc mặt vẫn còn tái xanh,
khom mình hành lễ, "Bệ hạ sợ hãi."

"Mạnh tướng quân... đa tạ ngươi…” Chiến Nam Thành nhìn xác hai con

hổ, lại nhìn vết thương trên tay Mạnh Phù Dao đang chảy máu đầm đìa,
lòng vô cùng cảm kích.

"Bệ hạ nặng lời rồi, việc này là phận sự của thảo dân." Mạnh Phù Dao

mỉm cười, hết sức vui mừng, lúc này bảo vệ vòng ngoài là một nhóm hộ vệ
có võ công không thấp lắm, kinh nghiệm thực chiến tương đồng với Ngự
lâm quân, hì, khi nãy nàng đã phát huy tài năng quá mức thượng thừa của
mình rồi, thật là oai phong mà.

Sau khi thành công lấy lòng Chiến Nam Thành, Mạnh Phù Dao lấy cớ

"Thương thế chưa lành lại dùng sức quá độ", công thần hộ giá giết hổ khiến
mọi người ghen tị bỏ đi về phủ, vừa vào đến cửa đã vẫy tay gào to, "Bác sĩ
thú y, bác sĩ thú y, cứu ta với—“

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.