PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1013

Bạo lực, bạo lực quá, Mạnh tướng quân bị Thái tử lưu manh khiến cho

ngây dại.

VỊ tướng quân nọ liền cảm thấy lưng mình lành lạnh, gió lùa vào cửa sổ

xuyên qua da thịt, cảm giác này hết sức rõ ràng - y phục nàng chính xác là
đã bị cởi ra rồi.

Mạnh Phù Dao lập tức muốn há miệng tru tréo to lên, mà Thái tử nọ lại

nhanh tay hon nàng một tẹo, điểm huyệt câm của nàng rồi.

Mạnh Phù Dao bèn cắn đầu gối mình, tưởng tượng nó là gã lưu manh có

tên Vô Cực - hôm nay huynh uống nhầm thuốc kích dục hay sao, ban ngày
ban mặt lại dám cởi y phục ta... ta cầu cho mười tám đời tổ tông của huynh
bị thiến...

Ngón tay lành lạnh của người nọ di lên di xuống trên lưng nàng, đầu

ngón tay hình như có dính thuốc cao, hơi lạnh và trơn láng, tỉ mỉ dịu dàng
xoa lên từng vết sẹo nông sâu lớn nhỏ của nàng, hơi lạnh như nước thấm
sâu vào da thịt, mỗi lúc một sâu hơn thêm, sâu đến tận đáy lòng của nàng.

Mạnh Phủ Dao cứng đờ, cắn nhẹ môi mình, bàn tay đang nắm chăn cũng

từ từ siết lại.

Ánh nắng lả lướt ùa vào từ ô cửa sổ, để lại những vệt nắng nhảy nhót

trong không trung và trên nền đất, mềm mại mong manh vương trên vạt áo
tím của nam tử, ngón tay của hắn khẽ khàng vuốt lên những vết thương của
cô gái đang nằm - này là da thịt trong suốt lóng lánh, này là chiếc lưng
cong uyển chuyển tuyệt đẹp, trên đó có những vết thương cũ mới đan xen,
màu đỏ nhạt phản chiếu trong đôi mắt đen thẫm mà sâu hun hút của nam tử
khiến ánh sáng trong đôi mắt ấy chợt như tối lại, nỗi đau đang cuộn lên
trong lòng hắn hiển hiện nơi đáy mắt.

Trong phòng lặng ngắt như tờ, không khí trở nên nặng nề. Phù Dao đột

nhiên hơi chột dạ, cũng có hơi e sợ, miệng đang cắn chặt chiếc chăn bỗng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.