PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1089

Sắc mặt chúng nhân đều đồng loạt tái xanh - tên nhóc này vừa mở miệng

là đã chửi người!

Hề Duệ, một trong số tam đại thần liền cả giận nói, "Mạnh Phù Dao, trên

triều, là nơi để ngươi giương oai sao?"

Manh Phù Dao nhảy lên thềm son, chỉ vào mũi ông ta, "Hề lão đầu tử,

Bệ hạ cho phép ta nói năng thoải mái, ông lại mắng ta, không cho ta nói
sao? Ông muốn kháng chỉ à? Lúc này mà ông muốn kháng chỉ là như thế
nào hả? Chẳng lẽ ông có tâm không thần phục ư? Ông vì cái gì mà không
chịu thần phục chứ? Hay là ông muốn cải chính đầu hàng nghịch tặc Chiến
Bắc Dã?"

Hề lão đầu tử vuốt ngực ho khan, loạng choạng lảo đảo, chưa đến một

hiệp đã bại trận rồi.

Hàng mày Chiến Nam Thành nhíu chặt, Phù Dao xoay phắt người lại, cất

cao giọng nói, "Bệ hạ, cả hai kế sách này đều không thể chọn!"

Cả điện nhốn nháo, Hoàng cung thống lĩnh Tạ Dục cười lạnh nói, "Mạnh

thống lĩnh có cao kiến gì?"

"Cao kiến của ta chính là… Mạnh Phù Dao không chút đỏ mặt nói tiếp,

"Nghênh chiến sáu mươi dặm ở Đan Thủy chẳng khác nào quẳng Bàn Đô
vào tình thế nguy hiểm, một khi kẻ địch chia binh đi đường vòng, Bàn Đô
sẽ nguy cấp. Huống hồ Bàn Đô là thiên hạ đệ nhất trọng thành, kiên tường
lợi pháo, dễ thủ khó công, muốn thủ thành sao không thủ ở Bàn Đô mà lại
chạy đến Đan Thủy? Hoang đường!"

Chiến Nam Thành gật đầu, nét mặt già nua của Hề Duệ đò ửng, tức tối

nói, "Ngươi nói như vậy chẳng phải vẫn là cố thủ Bàn Đô sao? Có gì mới
mẻ đâu chứ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.