PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1091

mặt mũi nào mà thống lĩnh ngàn vạn hùng binh. Sao hắn có thể đối mặt với
huynh đệ đã vì hắn mà đổ máu, lại rơi lệ vì tan cửa nát nhà? Những hán tử
nhiệt huyết dưới trướng hắn, sao có thể cam lòng bán mạng cho một chủ
nhân bạc bẽo như vậy chứ?"

Chúng nhân hít vào một hơi, yên lặng không nói gì, tên này quả thực là

một kẻ thâm độc vô đạo đức!

Dân chúng Thiên Sát thuần phác đôn hậu, coi trọng nam tử quang minh

thẳng thắn, mặc dù nói "binh bất yếm trá”, nhưng loại kế sách hèn hạ bắt
giết kẻ yếu đuối vô tội để đả kích lòng người này xưa nay chỉ có võ tướng
vô sỉ nghĩ tới, văn thần tuy là chưa hẳn đã không nghĩ tới kế sách này, song
họ lại cảm thấy sử bút như đao, một khi hiến kế này thì ngày sau thiên cổ sẽ
bêu danh ngàn đời. Huống hồ bọn họ chỉ là thần tử, ai làm Hoàng đế mà
không phải Hoàng đế chứ? Tuy là trong lòng những người tinh thông mưu
mẹo cũng xẹt qua mưu kế này, có điều không ai dám mở miệng nói ra mà
thôi.

Không ngờ hôm nay trên triều, tên thống lĩnh ngốc nghếch vô sỉ này lại

nói ra trần trụi như vậy.

Tạ Dục cười lạnh, nói: "Ngươi làm như đô đốc Kim Ngạn và Minh Luân

là hai kẻ ngu sao? Không biết trước mà đón gia quyến ra ngoài?"

Mạnh Phù Dao liếc xéo hắn, "Nghe khẩu khí của Thống lĩnh thì ngài đã

từng tới nhà của bọn họ rồi sao? Không thấy người ở đó? Ngài đã có kế
sách này, sao không nói với Bệ hạ?" Sắc mặt Tạ Dục liền tái nhợt, ánh mắt
Chiến Nam Thành trên ngự tọa sáng lên.

Mạnh Phù Dao lại cười nói tiếp, "Thực ra, người nhà của hai đô đốc đó

có ở Kinh thành hay không căn bản chẳng quan trọng, ta cứ tùy tiện bắt
mấy phụ nhân và trẻ nhỏ lên thành, nói đại là người nhà của bọn họ, ta sẽ
làm cho mấy phụ nhân đó khóc chồng, trẻ nhỏ khóc cha, mẹ già khóc con,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.