PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1156

"Hai con hổ, hai con hổ chạy rất nhanh! Chạy rất nhanh_"(*)

"Chít chít chít chít__"

(*) Giống nhạc bài hát: Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng.

Màn đêm buông xuống, hai người một chuột cùng hợp xướng, lảo đảo

dắt díu nhau trên đường đi, các hộ vệ đi theo sau không xa không gần, cũng
không dám tới gần hai con sâu rượu kia, vì - một con sẽ ôm lấy người mà
khóc, một con sẽ túm lấy người mà đánh, ai cũng không thể chạm vào.

Đi được một hơi, Phù Dao bỗng ọe ọe nôn lên người Nhã Lan Châu, Nhã

Lan Châu vẫn còn vỗ tay cười ha ha, Phù Dao liền phất tay, ra hiệu cho hộ
vệ mau chóng đưa con sâu rượu này về thay quần áo.

Hộ vệ phân ra làm hai đưa Nhã Lan Châu và Nguyên Bảo trở về, Phù

Dao đứng trước một cái cống nôn một cách sảng khoái, bỗng nhiên lỗ tai
nàng giựt giựt.

Nàng nghe thấy tiếng phất tay áo mang theo gió nhè nhẹ.

Phù Dao lắc lắc đầu, vừa ngước mắt lên liền nhìn thấy phía xa xa có một

bóng đen vụt qua.

Một bóng dáng cao gầy vô cùng nhanh nhẹn xẹt qua như một mũi đao

sắc bén rạch một đường trong bóng đêm, thoáng cái như đã vút lên cao,
biến mất trong trời đêm ngập tràn ánh sao.

Thân pháp đó đẹp đến mức khiến người ta kinh ngạc mãi không thôi!

Mạnh Phù Dao say chếnh choáng đột nhiên nổi hứng thú, cảm thấy

khinh công kia thực sự có phong cách, đáng để học lỏm, không nói hai lời
liền tung mình đuổi theo.

Chúng hộ vệ nào đuổi theo kịp nàng, chớp mắt Phù Dao đã đi rất xa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.