PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 127

thẩm tra, không có ý chỉ, tự ý giam giữ toàn môn phái, thật sự là quá mức
qua loa bừa bãi. Đáng tiếc, phong cách làm việc của vị hoàng tử này từ
trước đến nay là vậy, khắp thiên hạ ai cũng biết hắn phóng túng không thể
kiềm chế, hoang đường không ai sánh bằng, hắn mà làm việc không khác
người thì mới quả thật kỳ lạ.

Sau khi Tề Tầm Ý tạm giam người kiếm phái Huyền Nguyên, liền đi bái

kiến Thái phó nước Vô Cực đang làm khách ở đây. Thay mặt triều đình
Thái Uyên gửi lời xin lỗi, ra lệnh lập tức tiễn đoàn người Thái Phó rời khỏi
đây.

Hôm nay, Mạnh Phù Dao ung dung nhàn hạ đi theo đoàn người Thái

Phó, đường hoàn rời khỏi kiếm phái Huyền Nguyên.

“Ta luôn cảm thấy có chút kì lạ.” Nàng ngẫm nghĩ thật lâu, cuối cùng thì

thầm bên tai Nguyên Chiêu Hủ “Tuy ta muốn vu oan giá hoạ, nhưng cũng
chỉ tính thừa dịp rối loạn sẽ bỏ trốn, bởi vì Tề Tầm Ý chắc chắn không dễ
dàng mắc lừa như thế. Nhưng bây giờ xem ra, hắn giống như là đang chờ
cơ hội tốt này để xuống tay với Lâm Huyền Nguyên. Đừng nói với ta là bởi
vì hắn nổi danh hoang đường, đêm hôm đó ta giao đấu với hắn có thể nhìn
ra, cái gọi là phóng túng hoang đường của tên này, tám phần là nguỵ trang
đó.”

“Phụ nữ quá ngốc không tốt, quá thông minh cũng không tốt.” Nguyên

Chiêu Hủ mỉm cười nhìn nàng “Trốn ra được không phải là tốt rồi sao,
quan tâm nhiều như vậy làm gì.”

“Nói đi!” Mạnh Phù Dao nóng nảy, kéo dây cương của hắn một cái, vờ

như muốn phóng ngựa lao đi.

“Nàng cũng biết, các thế lực võ lâm trong nước có tham gia vào việc đấu

tranh chính trị, kiếm phái Huyền Nguyên trước kia vẫn luôn trung lập,
nhưng mấy năm gần đây có đà nhích đến gần phe Thái tử Thái Uyên. Mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.