PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1275

"Không sao." Hiên Viên Thịnh hòa nhã mỉm cười, giọng nói chứa đựng

kiêu ngạo, "Thiên hạ này không ai có thể lấy mạng Bổn vương chỉ trong
một vài chiêu, sư huynh ta cũng không thể."

Hắn một mình cầm đuốc, đơn độc tiến vào cửa Di tâm Cư, mở cửa viện

không một tiếng động, ba gian viện đều tối tăm, ánh sáng bên ngoài hắt vào
le lói, tim của hắn đột nhiên đập mạnh.

Ngay sau đó hắn liền trấn định lại — Chuyện gì có thể xảy ra? Sát chiêu?

Thích khách? Mật thám ẩn nấp? Rất tốt, vừa đúng để cho hắn đuổi tận giết
tuyệt.

Giày gấm giẫm trên nền đất phát ra tiếng nhẹ tênh, trong sân viện cực kì

an tĩnh, đến gian viện thứ ba ở trong cùng, loáng thoáng phát ra tiếng cười
nhẹ.

Hiên Viên Thịnh dừng bước, đứng trong bóng tối, ánh mắt ngập tràn

nghi ngờ.

Tiếng cười?

Trong viện tối om, đèn dầu cũng không đốt, sát khí nặng nề của ngàn

quân bao phủ, đột nhiên hắn nghe thấy tiếng cười hết sức quỷ dị và thần bí.

Hiên Viên Thịnh không khỏi âm thầm hừ lạnh — cố tình bày trận mập

mờ? Muốn buộc ta phải lui ra ngoài sao?

Hắn vén tay áo lên, sải bước đi nhanh hơn, vận động chân khí toàn thân,

hắn bước đi đến đâu, nền đá bằng phẳng nơi đó mơ hồ phát ra tiếng rạn nứt,
kéo dài một đường.

Hắn nhanh chóng đi vào gian viện thứ ba, vẫn không có người.

Tiếng cười đột nhiên biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.