PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 13

nhỉ?”

Trong lúc đảo mắt nhìn quanh, cô vô tình nhìn thoáng thấy dưới thân

quan tài đã bị xê dịch có một lỗ to đen ngòm. Cô cẩn thận thò đầu quan sát,
hình như dưới lòng đất này có một không gian khổng lồ vô tận, một cột đá
được điêu khắc phứt tạp nhô lên, một luồng ánh vàng rực rỡ từ dưới vút
lên, quyện với ánh nến leo lét phía sau, chiếu rọi thẳng đến chính giữa điện
thờ to lớn, soi sáng một bồn hoa nhu được chế tác từ đồng thau.

Mạnh Phù Dao còn chưa kịp thấy tạo hình cái bồn ra sao, trước mắt đột

nhiên tối sầm.

Ngay sau đó liền nghe thấy tiếng tên mập gào thét đến lạc giọng.

“Nến tắt, rút mau!”

“Ông nội cậu, tưởng tôi là sơn tặc à!” Mạnh Phù Dao cười mắng một

câu, đương muốn đứng lên thì…

“Ầm!”

Phía sau đột nhiên vang lên một tiếng nổ thật lớn, cả mộ thất đều bắt đầu

rung lắc khiến bảy tám người đồng loạt không đứng vững được, té nhào
chồng chất như hồ lô. Liền sau đó là một tiếng đất nứt toạc vang lên, tựa
như người khổng lồ hậm hực dậm chân quyết ngoi lên khỏi lòng đất, dậm
mạnh đến nổi xé rách cả toàn bộ mặt đất. Mặt đất một thất bắt đầu tròng
trành, quan tài cũng nặng nề trượt đi, va thật mạnh vào vách tường. Gạch
đá bị rớt xuống rào rào, lún thành hõm to hõm nhỏ cỡ nắm đấm tay, đầy rẫy
khắp nơi, ai nấy đều ôm đầu lăn lộn tránh né trên đất. Tên mập thịt nhiều
nên chậm chạp, lăn không nhanh được nên bị nện trúng gào khóc ầm ĩ.
Chấn động bên ngoài dồn dập, đợt sau mạnh hơn đợt trước.

Mạnh Phù Dao gắng hết sức mình ngẩng đầu lên trong tiếng gào khóc

thảm thiết, tức thì với tay chụp chiếc ba lô đang trượt che vội cái đầu rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.