PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 134

thi triển “Nhất Chỉ Đạn”, bắn Nguyên Bảo đại nhân kêu chít chít loạn xạ,
nó căm tức há mồm muốn cắn nàng.

Nàng cười to, bỏ chạy từ sớm.

Chạy được vài bước, Mạnh Phù Dao lại thấy được gã sai vặt mới vừa rồi

đẩy nàng suýt nữa hại nàng té xuống nước, nàng vốn cũng không muốn so
đo với hắn, nào ngờ hắn ta vừa trông thấy nàng, đột nhiên mắt sáng lên, vẫy
tay nói “Này, ngươi đến đây.”

Nàng ngây ra, nheo mắt nhìn hắn, hỏi: “Gọi ta à?”

“Gọi ngươi đó.” Gã sai vặt không hề khách sáo nói “Thiếu người hầu hạ

Quận chúa bọn ta, ngươi đến giúp một tay đi.”

Hắn nhìn vẻ mặt dở khóc dở cười của nàng, nóng nảy nói “Không thiệt

ngươi đâu.” Hắn lục lọi lấy ra một xâu tiền trong tay áo, ném cạch xuống
đất, ngạo nghễ nói, “Đây, một trăm đồng, đủ cho ngươi đến tiệm ăn Yến
Kinh, ăn canh thịt nửa tháng.”

Mạnh Phù Dao cúi đầu nhìn xâu tiền đồng dưới chân, nàng mỉm cười

nhẹ băng, nhặt lên, thổi bụi dính trên xâu tiền đồng ấy.

Gã sai vặt đắc ý, đưa cho nàng một cái chậu đồng, bảo: “Đi, đi đến suối

lấy nước, phải là nước đầu nguồn rồi bưng đến cho Cẩm Yên tỷ tỷ ở chiếc
xe ngựa thứ hai, để tỷ ấy hòa nước Hoa Hồng và sương Phù Dung rồi đưa
vào xe. Nhớ kỹ, không được để cái tay bẩn thỉu của ngươi đụng vào nước.
Xong rồi, cứ như vậy đi, ta đi hầu hạ điện hạ thay y phục.”

Hắn len lén đưa chậu đồng cho nàng, vẻ mặt hớn hở vì đã tìm được

người chết thay. Nàng nghĩ bằng ngón tay cũng biết, sau khi Bùi Viện bị
hủy dung nhất định tâm tư cực kém, hạ nhân hầu hạ ả chắc chắn sẽ gặp họa
nhiều hơn. Đối với ả, tốt nhất là trốn được thì trốn, nếu không thì sao tên
này lại chịu phí tiền mướn người khác thay thế chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.