PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1653

Hừ, cái tên này đúng là chẳng bao giờ chịu nhận mình xấu hết, Mạnh

Phù Dao cười với vị Thái tử xấu kia một rồi nhắm mắt lại.

Hai mắt vừa nhắm lại, nàng liền cảm thấy thế giới xung quanh bỗng

nhiên vô cùng tĩnh lặng, không có sự tác động của ngoại cảnh, ý thức trở
nên nhạy bén hơn nhiều. Có những âm thanh mà khi mở mắt nàng hoàn
toàn không hề để ý tới, giờ đây lại ồ ạt ập đến, càng lúc càng trở nên rõ
ràng hơn.

Âm thanh các sợi rơm được đan vào nhau loạt soạt, tiếng thở gấp của tên

thần kinh trong ngục thất bên cạnh, tiếng bước chân qua lại của lính canh
ngục, còn có âm thanh nước chảy không biết từ nơi nào vọng đến, không
phải tiếng nước cuồn cuộn chảy mà tựa hồ như được đổ ào lên người một ai
đó, tiếp sau đó là một tiếng động mơ hồ - tiếng ống tay áo phất mạnh như
xé gió.

Trước mắt bỗng dưng tối đen.

Dù nàng đang nhắm mắt nhưng cũng có thể cảm nhận được xung quanh

đột nhiên tối đi, vì ngọn đuốc cắm trên bức tường cách đó không xa vốn
luôn cháy sáng rất rực rõ, thị giác của nàng dù sao vẫn có thể cảm nhận
được luồng sáng ấy, tuy nhiên hiện tại ánh lửa đó đã đột ngột tắt đi.

Mạnh Phù Dao lập tức mở to mắt.

Nàng theo quán tính vươn tay ra vịn vào người Trưởng Tôn Vô Cực ỏ

phía đối diện.

Có vẻ như đã chạm được vào ngón tay lạnh lẽo của Trưởng Tôn Vô Cực,

nhưng nàng còn chưa kịp nắm lấy thì đã nghe thấy một tiếng nổ ầm vang,
bụi đất dấy lên mù mịt, chấn song cửa gỗ đổ rầm xuống, Mạnh Phù Dao lật
người nhảy vọt qua, trong màn khói bụi lờ mờ có một cánh tay chìa ra:
"Phù Dao cẩn thận!" Nàng vội vàng giơ tay nắm lấy thì lại bị một ai đó kéo
giật lại từ phía sau lưng, nói: "Phù Dao cẩn thận!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.