PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1928

Không biết từ đâu trên trời rơi xuống một lão già đỏ như lửa, cũng chả

hiểu sao lão lại bắt nàng đi. Trong tích tắc khi lão già thốt ra năm chữ đó,
nàng và Trưởng Tôn Vô Cực cùng Vân Ngấn đồng thời ra tay với lão,
chẳng ngờ lão già này tiếp được hết tất cả các chiêu, không những vậy còn
lừa đảo bọn họ, giả vờ bắt Nhã Lan Châu đi, lúc nàng xông đến lão nhân
gia này liền túm lấy nàng rồi bỏ chạy.

Nàng cố gắng kiềm chế cơn tức giận trong lòng, nho nhã lễ phép hỏi lão

rất lâu, mong rằng lão già này mở mồm tiết lộ sự thậy tại sao lừa bắt nàng,
không ngờ rằng lão già đáng chết này lại không hé miệng nửa lời, thật là
tốn công vô ích.

“Lão vô học đáng chết, lão rùa đáng chết, lão đầu đáng chết, that ta ra...”

Mạnh Phù Dao Đổi cách công kích, tìm cách làm cho lão già này tức giận
sôi máu đến mức bốc khói trên đỉnh đầu rồi ném mình ngã xuống đất, tốt
nhất là ngã ngay vào vòng tay của người đang chạy đuổi theo không ngừng
nghỉ ấy, nàng trước nay chưa từng nhớ nhung mong mỏi được ai đó ôm như
lúc này, “... Thân thể của ông chưa được tiến hóa hoàn toàn vì đột biến gien
người ngoài hành tinh, ông là loại học sinh trung học có trình độ mẫu giáo,
là lão già đầu ếch mắc chứng bệnh Mông Cổ bẩm sinh, là đứa con bị vứt bỏ
trên đỉnh núi của người tuyết với thánh mẫu hóa thành hung thủ làm tắc hố
xí bị lửa trên núi phun vào miệng, là hà mã bị hai chiếc thuyền đè qua
mình, ông đi đánh nhau sẽ bị chìm trong bom đạn lời nói, tất cả danh lam
thắng cảnh ông đi qua sẽ biến thành di tích cổ, di tích cổ mà ông đi qua sẽ
hóa thành lịch sử...”

Lão già áo đỏ trên đầu nàng đột nhiên sờ quanh người, lôi ra một cục vải

bẩn nhét vào trong miệng Mạnh Phù Dao đang la ó om sòm.

“...”

Mạnh Phù Dao bi phẫn trợn mắt nhìn cục vải - từ hình dạng chất liệu

màu sắc có thể thấy nó rất giống chiếc tất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.