PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1948

Không cần. Lôi Động vô cùng thản nhiên đón nhận sấm sét.

“Lão phu chính là chọn thời tiết này để lên núi, sấm sét trên trời rrát có

lợi cho võ công của ta.”

Có lợi đối với ông nhưng với ta thì không, Mạnh Phù Dao tức giận, Lôi

Động liếc nàng, “Đây đối với ngươi cũng không phải là chuyện xấu, ngươi
còn trẻ thì nên luyện tập gân cốt một chút, được liệt danh vào hàng ngũ
Thập cường giả rồi, còn sợ chút mưa này sao?”

Không sợ mưa thì cũng phải sợ bị ướt chứ? Mạnh Phù Dao nhe răng

nanh trợn mắt nhìn lão già lửa, sao có thể nói năng có chừng mực với lão
già chết tiệt mang hình dáng đạo sĩ này cơ chứ - Phải trải qua rèn luyện tự
nhiên! Phải trải qua tắm táp trong gió bão!

Chết tiệt!

Có thể thấy rằng lão già tuyệt đối là muốn rèn luyện nàng, nhưng mà

không nhất thiết phải lôi thêm Trưởng Tôn Vô Cực vào đây chứ, hắn không
mang theo hành lý, quần áo ướt rồi không có gì thay sẽ rất không thoải mái,
nàng chỉ có thể bò lên đá quay về phía Trưởng Tôn Vô Cực hét lên:
“Xuống núi... Xuống núi trú mưa đi... sẽ bị cảm lạnh đó.”

Trưởng Tôn Vô Cực hỏi ngược lại:

“Có lạnh không? Ta đi tìm áo mưa cho nàng.”

Mạnh Phù Dao nghe mà muốn cười, nơi đất rộng người trưa này phải đi

đâu để tìm áo mưa đây? Vượt qua núi, có thể dưới núi có người, nhưng mà
chỉ vì tìm áo mưa mà phải vượt núi? Thái tử điện hạ thật quá rảnh rỗi! Song
ý cười vừa đến mép miệng lại chuyển thành mếu, nhìn thấy Trưởng Tôn Vô
Cực trong mưa không có gì che chắn, nàng đột nhiên lại chìm trong sự tức
giận, giơ tay bẻ ngọn cây vứt vù vù xuống chỗ hắn, Trưởng Tôn Vô Cực đỡ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.