PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1961

những thứ có độ cao từ ngực mình trở lên, thế nên cứ có cảm giác có chỗ
nào không đúng, nhưng lại không thấy chỗ nào không đúng.

Nhà vệ sinh ở phía Đông của phòng, Lôi Động bước nhanh đến đó, phía

sau dần dần có những đứa trẻ đi theo, càng theo càng nhiều, ở sau lưng lão
chỉ chỉ chỏ chỏ cười khúc khích, lão già vừa quay người, đám trẻ lại rú lên
một tiếng rồi tản ra, lão già quay đầu lại, bọn trẻ lại ầm ĩ lẽo đẽo theo tiếp.

Lão già nghĩ nghĩ, cảm thấy có lẽ do khí chất của mình quá mức xuất

chúng, thế là cũng không suy nghĩ gì nhiều nữa.

Anh hùng, đã định phải làm bạn với cô đơn!

Vị “anh hùng cô đơn” tiến vào nhà xí, lần này thì phải cúi đầu gập lưng

để cởi quần, đầu vừa cúi.

“Rào...”

Lão chim lửa phẫn nộ làm cho nhà xí thấp bé làm bằng cỏ chấn động

lung lay đến ba lần, chuồng xí đơn giản ở quê người ta đắp lên làm sao có
thể chịu được tiếng gầm như sư tử hống của Lôi Động lão gia, “rầm” một
tiếng liền bị đổ sụp xuống, đập vào hố xí, phân bắn tung tóe, đến mức cả
người lão đều dính đầy phân.

Một lúc sau, một ngọn lửa như gió bay vào trong phòng, tiếng gầm bay

đến tận chín tầng mây: “Mạnh! Phù! Dao!”

Lão già giũ áo khoác của mình, cũng đã mất đi năng lực biểu lộ chính

xác cơn giận trong lòng – áo khoác màu lửa đó của lão bị Mạnh Phù Dao
dùng kĩ thuật cắt vá điêu luyện sắc sảo cải biến xong rồi, vạt áo xẻ nghiêng,
khổ vải nghiêng, đuôi cá, tua rua, trên đây tua rua còn dính đầy những thứ
màu vàng vàng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.