PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1988

“Phải làm sao đây?” Mạnh Phù Dao đeo cái bao rỗng thứ ba càu nhàu:

“Bao của ta vẫn còn rỗng đây.”

Thực ra hai cái trước dã đựng đầy rồi, để ở đầu thung lũng đợi lát nữa

cùng vận chuyển ra ngoài, đương nhiên, đối với kẻ cướp mà nói, thì lòng
tham không có bao giờ cạn đâu.

“Đi ra góc phía Tây.” Lôi Động chỉ về phía Tây của thung lũng, chỗ đó

sương mù dày hơn, người cũng ít hơn, dường như chẳng có mấy ai đến đó.

“Không có người thì cướp của ai?”

Mạnh Phù Dao chỉ thích ăn chặn, không thích tự mình bỏ sức ra đi săn

thú.

“Có, hơn nữa nhất định trình độ không thấp, ở đó chuyên có những dị

thú cấp cao nhất và kì hoa dị thảo, hoặc là không mọc, còn nếu mọc rồi thì
có thể ăn ba năm.”

Mạnh Phù Dao lập tức bị kích thích, quay tứ phía tìm Trưởng Tôn Vô

Cực: “Thái tử ơi Thái tử ơi, cùng đi cướp đi.”

Thái tử lập tức bay đến, lôi ra hai cái lông gà màu sắc sặc sỡ đã được

buộc lại bằng cây mây, đeo ở bên hông cho nàng.

Mạnh Phù Dao nhìn nó, cảm thấy phối với y phục đen của mình trông rất

bắt mắt, nên rất hài lòng, cũng chẳng hỏi đó là thứ gì, chỉ ríu rít thầm thì
bên tai Trưởng Tôn Vô Cực “Ta vừa nãy bắt được rất nhiều thú có nhiều
lông, hôm lhác sẽ làm cho huynh một cái chăn bông...”

Hắn mỉm cười: “Chăn to cỡ một người nằm hay là hai người?”

Đương lúc còn đang mãi suy nghĩ kiểu dáng của chăn bông cùng với

việc nên nhuộm màu gì để hợp với hắn, nàng không hề đề phòng, đáp ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.