PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2016

Chiến Bắc Dã giơ tay điểm huyệt Nhã Lan Châu, đặt nàng ấy xuống,

ngước mắt lên nhìn Mạnh Phù Dao, khoảnh khắc này dường nhu trong mắt
hắn chẳng còn ai hết, chỉ dùng ánh mắt sáng rực quyết liệt nhìn Mạnh Phù
Dao chằm chằm, lát sau mới mở lời: “Sao nàng lại thảm hại như vậy? Máu
ở đâu ra thế?”

Mạnh Phù Dao ngơ ngác, lúc này mới phát hiện trên người mình có vết

máu, là vết máu do lúc trước giết con Lao Xà kia bị dính lên, nhưng mà
máu của Lao Xà là màu đen, trên y phục màu đen của nàng nhìn cũng
không rõ lắm, tên này lại có thể vừa mới nhìn đã phát hiện ra.

“Không sao, là của người khác.” Mạnh Phù Dao phì cười, chưa bao giờ

nàng thấy Chiến Bắc Dã lại đáng yêu như thế này, bây giờ hắn có muốn
nàng cầm chân hắn lên hôn vài phát cũng không phải là không thể suy nghĩ
đến.

“Vậy thì tốt.” Chiến Bắc Dã bây giờ mới thoải mái giãn đôi lông mày ra,

cười rạng rỡ nói: “Ta nghe nói nàng với sư phụ ta... kết bạn đồng hành”,
hắn trừng mắt nhìn lão Chim Lửa mới nói tiếp, “Ta sợ hai người tính cách
nóng nảy dễ xảy ra hiểu lầm, đúng lúc cũng đi tuần tra biên giới phía Bắc
nên tiện đường rẽ qua đây một lúc, vừa nãy ta đang đi đên thùn lũng Mê
Tung, muốn nhìn từ trân cao xuống xem có thể tìm thấy mọn người không
liền trèo lên vách đá này, kết quả đúng lúc gặp phải Nhã Lan Châu đang
xông đến.”

Lời này đoạn đầu và đoạn cuối đều đúng, còn đoạn giữa chắc chắn là nói

phét, đi tuần tra biên giới phía Bắc của Đại Hãn mà có thể tuần tra đến tận
Phù Phong? Rõ ràng là Hoang đế Đại Hãn lại chuồn ra ngoài rồi, lúc này
tâm trạng Mạnh Phù Dao vô cùng tốt nên không định vạch trần hắn, chỉ
cười híp mắt nói: “Tốt, tốt, đến đúng lúc lắm, làm phiền huynh dắt lão già
của nhà huynh về đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.