PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2163

sắp xếp đồ đạc, đầu mũi thuyền có một người đang uống rượu với biển
khơi, người một ngụm, biển khơi một ngụm.

Vân Ngấn nhẹ nhàng bước tới bên người đó.

Người đó không quay đầu lại, chỉ lặng im, đưa bình rượu ữên tay ra sau,

nói: "Trên thuyền không có rượu ngon, thứ này giống như nước tiểu của
ngựa, thôi thì uống tạm vậy."

Vân Ngấn im lặng, dường như không thể ngờ một người rất ôn hòa, lịch

sự trong ấn tượng của mình lại nói ra những lời thô lỗ, thẳng thắn như vậy.

"Khi ta nhận ra nàng trên biển, đó là câu đầu tiên nàng nói với ta." - Yến

Kinh Trần ngoảnh lại, làn da trắng, đôi mắt nhu đang cười: "Đệ nghe câu
đó có đúng là khẩu khí của nàng không? Nàng chính là như vậy, dù trong
hoàn cảnh nào cũng sẽ như vậy, không bao giờ thay đổi."

Vân Ngấn lại lặng im, tu thêm một hớp rượu, sau đó nhìn vào tư thế của

Yến Kinh Trần rõ ràng cũng đang vô thức học theo sự vui vẻ của Mạnh Phù
Dao. Vân Ngấn nghĩ đến Yến Kinh Trần tôn quý tao nhã, tiểu hầu gia của
ngày trước, so với bây giờ rõ ràng đã thay đổi rất nhiều.

"Có lẽ đệ và những người kia mới đúng." - Yến Kinh Trần cúi mặt

xuống: "Mấy người vẫn luôn hiểu rõ nàng ấy hơn ta, cho nên mới xứng
đáng ở bên nàng ấy, còn ta... ta sớm đã..."

Vân Ngấn chầm chậm uống thêm một hớp rượu, Yến Kinh Trần cũng

thuộc dạng tình cảm sâu nặng, chỉ tiếc lại là người có duyên nhưng không
có phận với nàng.

"Cha đã nói với đệ về chuyện nhận tổ quy tông chưa?" - Yến Kinh Trần

đột nhiện chuyển sang chuyện khác: "Trước khi đi ta cũng đã nói với cha
về chuyện này nên chắc là đệ cũng đã biết?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.