PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2307

Đột nhiên con thuyền rung mạnh như đâm phải thứ gì đó.

Bão chăng?

Nàng hoảng sợ vội vàng bước ra ngoài, ngẩng đầu lên chỉ thấy nắng chói

rọi cả một vùng trời, hoàn toàn không có cơn bão nào hết, thế nhưng con
thuyền dường như bị nghiêng sang một chút, Mạnh Phù Dao nhảy vồ ra
bên mạn thuyền, nhưng nhất thời cũng chưa phát hiện ra điều gì, đủ cảm
thấy dường như con thuyền đang dần ngập nước.

Nàng cứ ngây ra chưa thể hiểu nổi, thế mà những tay thủy thủ có kinh

nghiệm phong phú được tuyên về với thù lao ngàn vàng lại loạn hết cả lên,
những tiếng chạy loạn giẫm lên thân thuyền cứ vang lên bộp bộp, một số
người vội vã xuống khoang hầm của thuyền kiêm ha, một lúc sau mới đi
lên, hét lớn: "Hỏng rồi, con thuyền này đã bị kẻ khác động tay động chân
rồi".

"Có người đã đục đáy thuyền!"

"Nghĩ cách vá đi."

"Không vá nổi nữa đâu, mộng(*) thuyền đã bị nước phá vỡ, miếng lót

đáy cũng bị phá hỏng rồi!"

(*) Khớp nối.

"Thuyền này chẳng mấy chốc nữa sẽ chìm thôi."

"Nhảy xuống biển đi."

"Noi này là Hải Cốc, là nơi nước sâu nhất, nếu như nhảy xuống thì sao

mà sống sót được", tiếng khóc của một người nào đó cất lên.

Mạnh Phù Dao lạnh hết cả người, biết chắc rằng đêm hôm nọ nhân lúc

nàng không ở đó, những tên thợ lặn người Thương Khung trên đảo chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.