PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2309

Thiết Thành vâng lời, Phù Dao bảo hắn quay về trông chừng mấy tên

thủy thủ, giúp chúng ổn định tinh thần, sau đó quay người lại thấy Đế Phi
Thiên đứng ở phía cửa, nhìn nàng với ánh mắt kì lạ, nói: "Báo cho ngươi
một tin không được tốt lành cho lắm, tên đó nếu lại tiếp xúc với nước thì rất
khó sống qua đêm nay đấy."

Manh Phù Dao nhắm mắt, con tim tính lại, lúc suýt nữa gào lên thì Vân

Ngấn bỗng động đậy.

Cử động đó hết sức nhẹ nhàng, đến mức dường như không hề có động

đậy gì, nhưng Mạnh Phù Dao lập tức cảm nhận được, vui mừng quay đầu
nhìn lại, Vân Ngấn vẫn như vậy, như thể là nàng đã cảm nhận nhầm cử
động vừa nãy, thế nhưng cái động đậy ấy không biết tự bao giờ đã cho
Mạnh Phù Dao một niềm tin, nàng nuốt câu nói ấy lại, vênh mặt: "Cứ chờ
mà xem".

Đế Phi Thiên chưa từng rời mắt khỏi nàng, hắn lắc đầu, vung vẩy vạt áo

bước đi thong thả, Mạnh Phù Dao nhìn theo hình bóng hắn ta, trộm nghĩ
chắc chắn là sẽ có lúc rớt xuống biển, lát nữa liệu có nên bám trên lưng hắn
ta không nhỉ? Bám như vậy liệu có bị dính một chưởng của hắn ta mà chết
không?

Con thuyền đang dần dần chìm xuống, nhưng cũng gượng sức tiến về

phía trước, theo như người ta nói, Tuyệt Vực Hải Cốc có hình chữ V, là loại
hiểm nhất, nhưng cũng không quá rộng, đoàn thủy thủ đang gắng sức lái
thuyền, khi nước dần dần ngập lên boong thuyền, nhìn ra đằng trước mặt ở
một nơi không xa, dường như có một đường viền màu đen lúc ẩn lúc hiện,
biết chắc đó là đất liền, họ không kìm được reo mừng khôn siết.

Có một tay thủy thủ già lại hình như không vui cho lắm run rẩy nói:

"Ông nội của ta đã từng đến đây, ông nói vị trí của Hải Cốc giáp ranh với
lục địa, nhìn thấy lục địa, thì Hải Cốc cũng không còn xa nữa, nhưng lục
địa mà chúng ta nhìn thấy, thực tế còn rất xa..." Ngay lập tức ông ta ôm một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.