PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2322

Mạnh Phù Dao có hơi kinh ngạc, cười nhạt một tiếng, vừa nãy nàng còn

giơ đao chém về phía trước ấy vậy chỉ trong chốc lát lại rạch một đường ở
phía sau, chém một đường chín mươi độ cực nhanh xuống con thuyền đang
đứng.

Tấn công là giả, chém thuyền mới là thật.

Chỉ một nhát đao, con thuyền lặng lẽ chia ra làm đôi, tách rời Mạnh Phù

Dao và Đế Phi Thiên, nàng vui như mở cờ trong bụng, đang định nhảy vọt
lên chỗ của Trưởng Tôn Vô Cực nào ngờ Đế Phi Thiên hình như cũng cười
rất tươi, hắn ta bỗng thò cánh tay ra, chỉ nghe thấy tiếng xương cốt kêu rắc
rắc, cánh tay đó mọc dài ra gấp đôi, trong tích tắc liền với được eo của
Mạnh Phù Dao kéo nàng quay trở lại.

Sau khi kéo được nàng lại, hắn ta liền đặt nàng ngay bên cạnh. Chiếc

thuyền giờ chỉ còn lại một nửa, quá nhỏ hẹp, y phục của Mạnh Phù Dao ướt
tới mức có thể nhìn thấy tất cả, lại bị hắn ta ép chặt vào người, nàng nổi
xung vung đao mãnh chiến, thân thể của Đế Phi Thiên như sắt đá, đao kiếm
chém vào da thịt của hắn ta chẳng khác nào chém vào tượng đồng hay cây
cối, chỉ khác là không tóe ra tia lửa thôi.

"Thôi được rồi, đừng chém nữa, mấy chục năm trước ta đã không bị

thương được rồi", Đế Phi Thiên do dự nói, "Bị nàng chém ngứa ngáy hết cả
người khiến ta nhớ ra lâu rồi mình chưa tắm".

Mạnh Phù Dao sụp đổ, vội rút đao lại, kiểm tra kĩ xem liệu đao có vết

bẩn nào không.

"Ta không phải là loại người bẩn thỉu như các ngươi, một ngày không

tắm là có ghét", ánh mắt của Đế Phi Thiên nhìn xuống phía mọi người, tràn
đầy sự khinh bi.

"Ta ba mươi năm không tắm da dẻ vẫn thơm tho, không tin nàng ngửi

mà xem."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.