PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2357

cả Đế Phi Thiên đại nhân với hàng lông mày còn đang dựng đứng kia ra
ngoài, tất cả cùng tẩu thoát. Không mau tẩu thoát thì còn làm gì? Không lẽ
ở lại gây chiến với đám người không biết chút võ công nào kia sao?

Chạy qua một góc phố rồi, thoát khỏi đám đông tụ tập, đừng có nói đám

người bách tính nhốn nháo kia, đến một đoàn của Đế Phi Thiên còn chẳng
thấy đâu, Mạnh Phù Dao vừa vỗ ngực vừa hét thật lớn: "Nguy hiểm thật!"

Đường đường là một Nữ vương Đại Uyển, trải qua biết bao sóng to gió

lớn, vào sinh ra tử, nay lại bị một đám người cầm gậy gộc, gạch đá đuổi
cho chạy toán loạn, thật là nguy hiểm...

Mạnh Phù Dao hét xong mới chợt nhận ra con phố này quá yên ắng,

chẳng có lấy một bóng người. Nàng đứng dựa vào một bức tường, Trưởng
Tôn Vô Cực đây nàng vào giũa vòng tay mình, chống hai tay lên tường.

Thân hình của người nọ cường tráng tới mức có thể bao trọn nàng, hắn

cúi đầu, hai cánh tay tạo thành một tam giác chật hẹp nhốt nàng vào trong,
tim nàng kề tim hắn.

Một hương thơm lạ lùng lãng đãng trong không khi tư thế ấy khiến

người ta cực kì dễ rung động, Trưởng Tôn Vô Cực mỉm cười dịu dàng, ánh
mắt đong đầy xúc cảm.

Mái tóc của nàng phất phơ theo nhịp làn gió mát của mùa hạ phương

Bắc, đôi mắt ánh lên màu đen trong vắt như hồ ngọc bích.

Đột nhiên có một tiếng nói lạ từ đâu vang lên phá tan khoảnh khắc khiến

người ta muốn tan chảy đó.

"Gian phu dâm phụ! Gian phu dâm phụ!"

Kim Cương đại gia đậu trên vai của Trưởng Tôn Vô Cực nghiêng đầu

đánh giá hai người này một cách kỳ quái, cuối cùng xác định, hai người này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.