PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 444

Mạnh Phù Dao cũng thất thần nhìn Thánh y trẻ tuổi thần bí, ngẫm nghĩ

thì dù hắn vẫn luôn hưởng sự đãi ngộ tôn vinh của các quốc gia do có thân
phận đặc thù, nhưng nàng biết, trong nội tâm hắn vẫn luôn tịch mịch.

Bởi vì nàng tịch mịch, nên càng cảm nhận được sự tịch mịch của hắn.

Mạnh Phù Dao mấp máp môi, gắp một cọng rau đặt vào trong chén hắn,

trộn cọng rau ấy vào cơm, xấu xa cười nói: “Ăn cái này tốt nè, rau tráng
dương”.

…….

Người nửa cân, kẻ tám lạng.

Tông Việt ác độc gặp Mạnh Phù Dao vô sỉ chỉ đành cam bái hạ phong,

coi như không nghe thấy gì hết, cúi đầu ăn hết sạch sẽ bát cơm, chẳng thèm
so đo.

Mạnh Phù Dao cũng cặm cụi ăn cơm, không nhìn thấy khóe môi Tông

Việt nhàn nhạt ý cười.

Vài ngày ở lại nơi này, Mạnh Phù Dao trở nên rất thân thiết với gia đình

ông lão. Mỗi buổi sáng nàng ra ngoài hái thuốc, tối về ăn cơm, trải nghiệm
bầu không khí sinh hoạt gia đình ấm áp, hưởng thụ cuộc sống ở vùng đất
Nam Cương loạn lạc này.

Có điều là số mạng nàng không gặp may mắn lắm, hưởng thụ những

ngày yên ả bình an chẳng được bao lâu. Hôm nay, ngoài đường phố đầy
tiếng ồn ào rộn rã, không biết một số hộ treo cờ lụa nhiều màu trước cửa từ
bao giờ, một số hộ đang vội vã đóng gói hành lý xem chừng như sắp bỏ
chạy.

Mạnh Phù Dao ngạc nhiên nhìn khắp xung quanh, hỏi: “Chuyện gì vậy?

Sao khắp nơi đều xanh xanh đỏ đỏ thế này”. Rồi lại chỉ vào một tấm vải lụa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.