PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 445

màu treo trên cửa, “Đây là gì vậy? Quốc kì à?”

“Tiểu nhi tử đừng nói bậy thế.” Một người đi đường thấp giọng nói,

“Đây là dấu hiệu người Nhung sẽ đến trả thù, hình như trước đây người
Nhung và gia đình này có oán thù gì đó, bây giờ muốn đến trả thù nên treo
vải này lên, cảnh cáo những người không liên quan đừng đến nhà này, để
tránh bị ngộ thương.”

“Càn quấy như vậy sao?” Mạnh Phù Dao nheo mắt lại, “Không phải mấy

năm nay người Nhung và người Hán chung sống hòa thuận với nhau à? Sao
bây giờ treo nhiều vải màu như vậy chứ?”

“Cái gọi là chung sống hòa thuận… cũng phải xem tình hình lúc đó thế

nào”. Diêu Tấn đột nhiên tiếp lời, “Trời sinh người Nhung vốn là một dân
tộc hiếu chiến và kiêu ngạo, cả đời truy đuổi tự do và bá quyền. Nếu gặp
phải người mạnh hơn so với bọn họ, họ sẽ thuần phục nhưng chẳng bao giờ
trung thành, chỉ cần có cơ hội, họ sẽ gây chiến tranh và phản loạn. Trong
lịch sử nước Vô Cực, dân tộc này đã gây phản loạn mười ba lần, có bảy lần
suýt nữa đã bị diệt tộc. Nhưng dòng máu hiếu chiến trời sinh vẫn không
thay đổi, bởi vậy được gọi là: chiến binh lưu động.”

Hắn chỉ tấm vải lụa màu, nói: “Nhiều năm nay người Hán và người

Nhung chung sống hòa thuận với nhau, xem ra Nhung tộc đúng là một dân
tộc kiêu ngạo đến sắp biến thái, chỉ chút việc nhỏ nhặt cũng khiến họ ghi
hận dẫn đến đánh nhau đổ máu. Bởi vì họ canh cánh trong lòng việc bị triều
đình quản thúc, hiện giờ mười tám bộ tộc liên hiệp với nhau làm phản, bọn
họ cho rằng đây chính là thời cơ để họ báo thù.”

Mạnh Phù Dao lắc đầu, mắng: “Cái gì mà kiêu ngạo không thể kiềm chế,

đây là bắt nạt kẻ yếu mà.” Sáng sớm nay khi lên núi với Tông Việt nàng
không để ý xung quanh nhà, đến tận chạng vạng mới xuống núi, khi còn
cách nhà lão nhân gia người Hán một đoạn, Tông Việt bỗng nhiên khựng
lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.