PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 495

"Ta còn muốn biết bụng dạ huynh đen tối đến cỡ nào, trong bụng có bao

nhiêu con giun..." Mạnh Phù Dao rì rầm lẩm bẩm.

Nguyên Chiêu Hủ không nghe thấy được, theo nàng đi vào hậu đường,

hai người đi qua một hoa viên nhỏ. Khí hậu Nam Cương vốn ẩm ướt, mùa
đông kéo dài đến chín tháng, nhưng hoa cỏ trong vườn vẫn xum xoe tươi
tốt, muôn hồng nghìn tía, những thân cây to đùng cao ngất xanh tươi mơn
mởn, tràn trề dũng khí.

Nhìn từ xa, nam tử áo bào tay rộng màu tím sóng đôi cùng thiếu niên

nhanh nhẹn vận trang phục màu xanh thẫm, tư thái tao nhã, tạo nên cảnh
đẹp hiếm có.

Mạnh Phù Dao đi xuyên qua một khóm hoa, mân mê những cánh hoa

mỏng manh như tơ gấm trên tay, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng
yên tĩnh. Từ lúc tới Diêu thành đến nay đã xảy ra một loạt sự việc, như
cướp chức vụ Thành chủ, trấn an dân chúng, xông qua máu tươi và mây
mù, nàng cảm giác mình trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng phút giây này đây
bỗng nhiên lại có cảm giác rất mệt, loại mệt mỏi này len lỏi thấm sâu tận
trong mạch máu, nháy mắt đã lan tỏa khắp toàn thân.

Nàng nghiêng đầu, nhìn nam tử bên cạnh mình, là vì hắn sao? Giống như

chỉ cần ở gần hắn, thì tâm tình nàng sẽ bất chợt thả lỏng mà không biết vì
sao, tận sâu trong tâm hồn cảm thấy thư thái dễ chịu, an nhiên điềm tĩnh.
Nam tử này có thể tác động đến cảm xúc trong lòng nàng, ảnh hưởng của
hắn đối với nàng không thể nói là không lớn được. Cách đây mấy tháng
nàng mới nhận ra điều đó.

Nàng mải miết chăm chú nhìn hắn rồi đột nhiên mỉm cười, cũng bỗng

nhận ra mình tự nhiên trở thành một nữ tử dịu dàng e thẹn. Nguyên Chiêu
Hủ phát hiện, nghiêng đầu nhìn nàng cười. Bất chợt hắn khom người hái
một đóa hoa, gỡ mũ quan của nàng xuống, vẻ như muốn cài hoa lên mái tóc
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.