PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 498

Mạnh Phù Dao ai oán trừng mắt nhìn hắn, người này biết thuật đọc tâm

sao, chỉ cần liếc mắt một cái là đã thấu hiểu tâm can người khác, hắn muốn
giải quyết tận gốc việc này sao. Hắn bắt đầu an bài Diêu Tấn đi tìm một
người có tướng mạo như A Sử Na. Sau khi Nguyên Chiêu Hủ vào phòng
đóng cửa, nửa canh giờ sau hắn giao cho nàng một cái hộp, nói: "Hong gió
vài ngày là có thể dùng được"

Mạnh Phù Dao mở hộp ra nhìn thoáng qua, một hồi lâu sau chợt hỏi:

"Trên đời này, có chuyện gì huynh không thể làm được không?"

"Có". Nguyên Chiêu Hủ vô cùng sảng khoái đáp.

"Chuyện gì...?" Mạnh Phù Dao liếc hắn hỏi, nghĩ rằng hắn sẽ khó trả lời.

"Ta không làm được một chuyện..." Nguyên Chiêu Hủ nhìn nàng, nhìn

hoài, đến khi đáy lòng nàng chột dạ, mới từ từ nói "Ta chưa bao giờ không
từ mà biệt, vứt bỏ người ta quan tâm."

.....

Đáy lòng Mạnh Phù Dao gào thét bi thương.

Haizzz!

Sao trên đời này lại có nam nhân thù dai như vậy chứ!

Nam Cương, tháng Chạp, đêm đông.

Không khí lanh ẩm ướt thấm vào tận xương cốt, giấy trên ô cửa sổ thấm

một tầng sương mỏng, phản chiếu ánh lửa bập bùng trong phòng.

Mạnh Phù Dao trùm chăn ngồi ở trên giường đọc tâm pháp, nhưng chẳng

tập trung được, tiếng động vẳng đến từ phòng kế bên, nghe như ai đó đang
tắm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.