PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 664

“Mạnh Phù Dao, nàng còn sống không hả?” Qua thật lâu mà vẫn không

thấy Mạnh Phù Dao lên tiếng, Chiến Bắc Dã nóng nảy hét vang lên, “Nàng
chưa chết ngạt đấy chứ? Trước khi bị chết ngạt nhớ báo ta một tiếng trước
đấy.”

Suýt chút nữa Mạnh Phù Dao đã bị sặc nước, vậy cũng là gọi à!

Nàng quay người lại bơi vào bờ, không ngờ Chiến vương gia hống hách

kiêu ngạo kia chẳng đợi được hét to, “Nàng không lên tiếng ta nhảy xuống
nước đó!”

Thế là, “tõm, tõm,” Liệt Vương điện hạ vang danh bảy nước cũng anh

dũng nhảy ùm xuống nước giữa trời đông lạnh giá.

Khi hắn vừa mới nhảy xuống nước, tức thì hình như có một thân thể

trắng như tuyết lướt qua trước mắt hắn, nhẹ nhàng như sóng gợn, Chiến
Bắc Dã vội vàng muốn đuổi theo, nhưng lập tức trên bờ lại truyền đến tiếng
chân người bước đi rất khẽ khàng.

Hắn trồi lên mặt nước, dưới ánh trăng vàng óng ánh, thân hình thiếu nữ

trắng ngần đang vội vã bước đi, thoáng cái đã mất hút sau bóng cây rậm
rạp, trên bờ suối còn lưu lại dấu chân nhỏ nhắn của nàng.

Chiến Bắc Dã ngâm mình trong nước, ngơ ngẩn nhìn chằm chằm dấu

chân kia, nhớ lại khoảnh khắc khi thoáng nhìn thấy thân thể mảnh mai,
trong suốt trắng ngần như băng tuyết với từng đường cong mỹ miều, những
giọt nước trong veo trên người nàng thi nhau lặng lẽ chảy xuống, uốn lượn
theo từng đường cong của cơ thể … Hắn đứng ngây ngốc bất động, dù đang
ngâm mình trong nước lạnh mà lòng bàn tay lại nóng hôi hổi. Hắn bất giác
nhắm nghiền mắt, xiết chặt nắm tay, như sợ bóng người kia bay đi theo gió,
kết quả trong tay chỉ là những giọt nước, những giọt nước ấy lại chảy ra
ngoài từ giữa kẽ tay hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.