PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 679

Một đống phân thối dính đầy khắp người nàng ta.

Nguyên Bảo đại nhân hả hê cười chít chít, Mạnh Phù Dao dở khóc dở

cười mắng to, “Nguyên bảo , mi tránh xa ta ra, thối chết đi được.” Tiếp theo
trừng mắt nhìn Chiếc Bắc Dã, “Không có tiền đồ, cấu kết với con chuột
mập chơi xấu người khác.”

“Không liên quan đến ta.” Chiến Bắc Dã bước đến ngồi cạnh nàng, “Bổn

vương và chuột mập cách nhau một trời một vực.”

Hắn làm như lúc này mới nhìn thấy Hồ Tang, đột nhiên giận tái mặt, liếc

mắt nhìn nàng ta.

Hắn đột nhiên trầm mặc, không khí bên trong như đột ngột giảm xuống,

cảm giác lành lạnh khiến người bất giác run run, Hồ Tang vừa mới khóc
thét lên rùng mình, co rút vào trong góc tường.

Mạnh Phù Dao cũng chẳng biết nói Chiến Bắc Dã đang định làm gì,

không ngờ được người này lúc trầm mặc vẫn bộc lộ nét uy nghiêm, chỉ là
ánh mắt kia chẳng biết đang ngó gì nữa.

Chiếc Bắc Dã không để ý tới nàng, bất chợt nhìn chằm chằm Hồ Tang,

chẳng nói gì nhưng áp lực bủa vây khắp xung quanh, như những mũi băng
nhọn chực chờ sắp lao đến mục tiêu đã định. Trên mặt Hồ Tang dính đầy
phân cũng không dám lau, vừa khóc vừa co rút vào góc tường.

Mạnh Phù Dao im lặng quan sát, nàng nhìn đã nửa canh giờ mà không

biết người này định làm gì nữa, cái tên này có phải sắp bị điên hay không
nhỉ?

Khi Hồ Tang sắp sửa không chịu nổi nữa, nắm chắc mười phần là mình

sẽ bị giết chết, chợt nghe tiếng Chiến vương gia bình thản cất tiếng:

“Hại Mạnh Phù Dao, ta phải giết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.