PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 687

Mạnh Phù Dao tức giận đùng đùng đánh hắn, kéo chăn trùm lại Chiến

Bắc Dã, “Cái tên khùng điên này!”

Chiếc chăn mềm mại không đủ che kín người Chiến Bắc Dã --- nên thân

thể cường tráng của Chiến vương gia bị lộ ra ngoài, bắp thịt rắn chắc, màu
da ngăm đen, đôi chân dài miên man chẳng chút ngượng ngùng gác lên
người Mạnh Phù Dao, vừa rồi nàng cảm thấy người mình bị đè nặng, thì ra
đó là cái chân của tên vương gia này.

Nói khác đi là, “cảnh xuân” lúc ban nãy hết sức lãng mạn, Chiến Bắc Dã

đóng vai nữ chính, quấn chặt người nam chính là Mạnh Phù Dao --- Cả hai
người cùng nằm trên một giường, một quần áo xộc xệch, một lõa thể.

Haiz, thanh danh nàng bị sứt mẻ rồi, nhất định sau này không thể mềm

lòng nữa. Lòng ngập tràn bi phẫn, Mạnh Phù Dao túm chặt chăn, muốn
đánh nâu mắt hai kẻ đang nhìn kia một trận.

Chiếc chăn bị kéo xuống, Chiến Bắc Dã ngủ no nê xong mới lười biếng

mở mắt ra, đôi mắt vừa tỉnh ngủ của hắn sáng như ngọc lưu ly, đẹp đến chết
người. Hắn liếc mắt nhìn hai người kia, bắt gặp ánh mắt như đập chết người
của Mạnh Phù Dao, không chút ngoài ý muốn, chào hoi: “Hai vị, tới sớm
vậy.”

“….” Nhã Lan Châu giương nanh múa vuốt hét chói tai. “Huynh huynh

huynh huynh …”

“Ta đang ngủ, sao vậy hả?” Hắn liền nói tiếp, “Tiểu công chúa à, sao cô

thất lễ vậy, mới sáng sớm đã xông vào phòng ngủ người khác, không xứng
với thân phận công chúa của cô chút nào cả.”

Hắn lại đưa mắt sang nhìn Tông Việt, Tông Việt hờ hững cất tiếng, “Ta

là đại phu, đảm nhiệm chức trách chữa bệnh cứu người, nên đến thăm
người bệnh là chuyện bình thường, mà ngài --- hình như đây đâu phải
phòng ngủ của ngài?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.