PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 751

Chiến Bắc Dã cười, "Phù Dao, thật ra nàng là người vô cùng thiện

lương."

"Ta có bản tính thiện lương mà, không biết vì sao lại bị thói đời bức

thành lang sói." Mạnh Phù Dao cười to, kéo tay Chiến Bắc Dã chạy về phía
tửu lâu, "Mời ta ăn cơm đi!"

Chiến Bắc Dã ngẩng đầu, nhìn đường phố trước mặt, hai bên con phố dài

đầy ắp các cửa hàng, trong đó có một cửa hàng có bản hiệu: "Túy Phù
Qui".

Hắn nhìn chăm chú bảng hiệu tiệm rượu trước mặt, đáy mắt chớp lóe u

quang, chỉ tay nói: "Đi, đến tiệm rượu đó, đó là tiệm rượu ngon nhất."

"Túy Phù Qui" quả nhiên là rượu ngon, vừa mới bước vào cửa tiệm

hương rượu đã lan tỏa ngào ngạt, rất nhiều người thèm khát đi vào, cũng rất
nhiều người bước ra với vẻ mặt đê mê đắm đuối.

Chiến Bắc Dã vô cùng hào phóng gọi một bàn đầy ắp thức ăn, Mạnh Phù

Dao ngồi chồm hổm trên chiếc ghế dài, há miệng nhai nhồm nhoàm, lắng
tai nghe lỏm thực khách chung quanh bàn tán bố cáo dán trên tường. Dĩ
nhiên là bức họa truy nã Liệt vương vang danh không thể nào dán ở một
quán rượu tầm thường được. Bức họa trên tường kia chính là "Giang dương
đại đạo" Kỹ Vũ, Mạnh Phù Dao chỉ vào bức họa kêu lên: "Á, người này
nhìn quen quá."

Mọi người đồng loạt ngoái đầu: "Hả?"

Mạnh Phù Dao kéo Chiến Bắc Dã qua, "Giống đại ca ta!"

Mọi người đồng loạt quay đầu đi, "Hừ."

Mạnh Phù Dao hả hê cười hì hì, thuận tay bưng một ly rượu đặt ở cái bàn

sát vách, nằm bò trên bàn uống rượu, Nguyên Bảo đại nhân thì lén lút uống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.