PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 776

"Dạ."

Đám đông nhanh chóng giải tán, thị vệ tuần tra phía trước cũng qua,

Mạnh Phù Dao và Chiến Bắc Dã di chuyển sang chỗ khác, tiếp tục núp
trong bóng tối.

Từ phía xa xa, Mạnh Phù Dao đang âm thầm tính toán khoảng cách và

đếm số người bên cạnh Hoàng đế cùng Vương gia, cảm thấy nếu muốn từ
nơi này xông tới khống chế hai người kia thì tính khả thi cũng không cao
lắm, không thể làm gì khác hơn là bỏ qua cho họ.

Đợi thêm một hồi thật lâu nữa, thời điểm mọi người đều ngủ say nhất,

hai người định lén lút lẻn vào trong, chợt nghe thấy bên trong có tiếng mở,
đóng cửa. Có người biếng nhác đi về phía bờ tường, ngáp thật to, "Thức
suốt đêm nhiều ngày như vậy, mệt chết đi được."

Người khác nói: "Qua bao lâu rồi chứ, hiện tại Liệt vương Thiên Sát

không thể nào xuất hiện ở Bàn Đô được, cho dù mọc cánh cũng không thể
bay tới, có cần thiết đâu mà lại bắt chúng ta ngày đêm thủ vệ?"

Người nữa lên tiếng: "Ta nghe nói, Liệt vương đã chết ở trong rừng núi

lâu rồi."

"Thật sao?" Ba người kia cùng bật thốt, hai người thì vui mừng, người

còn lại thì như mất mát.

"Hắn bị mấy vạn tinh binh bao vây trong rừng sâu, chết không thấy xác.

Các người cũng biết đó, từ xưa đến nay không ai có thể sống sót bước ra
khỏi khu rừng đó cả."

Ai nấy đều trầm mặc, thật lâu sau có một người nhỏ giọng nói: "Đáng

tiếc Liệt vương một đời anh hùng..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.