PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 885

Hắn rất mệt mỏi, mệt đến mức hoa mắt, mệt đến mức trống ngực đập

thình thịch, các mũi thương ngang dọc xé gió chèn ép hô hấp hắn, khiến
hắn cảm thấy như tất cả các mạch máu đều bị đông cứng, mỗi chiêu kiếm
của hắn đánh ra làm cho các mạch máu bị đông lại kia như muốn vỡ toang.

Vì vậy hắn cắn đầu lưỡi của mình, ngậm máu trong miệng, đau đớn và vị

mặn của máu khiến hắn nhớ lại lần đầu tiên gặp được người con gái ấy ở
Huyền Nguyên sơn trang. Cô gái ấy có ánh mắt đen sáng ngời như băng
tuyết, lại tựa như một đóa hoa mọc nơi hoang dã, cô đơn mà kiêu ngạo, gió
táp mưa sa vẫn chẳng cúi đầu.

Hắn nhớ đôi mắt ấy, trong đêm cung biến Thái Uyên, do bất ngờ gặp lại

nên hắn chưa kịp nhận ra nàng, nhưng ngay lập tức sau đó, hắn lại nhớ ra
được đôi mắt đã in sâu vào trong tâm hắn, mãi chẳng nhạt phai.

Hắn nhớ nàng bị chủy thủ cắm vào giữa chân, chảy máu không ngừng,

nhưng vẫn bình tĩnh bày mưu tính kế giúp hắn.

Hắn nhớ cô gái vừa kiêu ngạo lại vừa thân thiết, vừa ranh mãnh lại vừa

trong sáng ấy.

Phù Dao.

Ta có thể thua cô, nhưng tuyệt đối không thể thua người khác!

Chiêu thứ 500!

Hoa Ngạn bắt đầu khẽ thở dốc, hắn ta bị thương quá nặng, mặc dù nội

công của hắn ta rất mạnh mẽ, uy dũng cực độ, nhưng một khi sử dụng quá
hạn thì chẳng khác gì tự giết bản thân. Trước khi tham dự Đại hội, hắn ta đã
được dặn dò rằng, nếu như vô tình gặp được Vân Ngấn hay Nhã Lan Châu,
thì mới có thể phát huy loại công pháp này, còn nếu gặp kẻ có nội công
thâm hậu như Cố Lăng Phong thì tuyệt đối không thể sử dụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.