PHU NHÂN MACBETH Ở MTSENSK - Trang 54

Ca-tê-ri-na không đáp.
- Sao, vẫn còn giận à? Có sang không?
Ca-tê-ri-na vẫn không trả lời gì hết.
Nhưng Xéc-gây, mà không phải riêng hắn ta. mọi người cũng đều nhìn
thấy, lúc đoàn tù đì đến gần ngôi nhà nghỉ tạm dọc đường, Ca-tê-ri-na lén
đến sát viên cai tù, dúi cho lão tất cả số tiền mười bẩy cô-pếch mà khách
qua đường đã bố thí cho nàng.
- Lúc nào kiếm được thêm, tôi sẽ đưa cho ông nữa, - nàng nài nỉ.
Viên cai nhét tiền vào ống tay áo rồi bảo:
- Cũng được.
Khi Ca-tê-ri-na rời khỏi chỗ viên cai, Xéc-gây đằng hắng một cái và nháy
mắt với Xô-net-ca.
- Ôi, Ca-tê-ri-na! - Hắn vừa nói vừa ôm nàng lúc đoàn tù khổ sai đi lên
thềm để vào nhà nghỉ qua đêm. - Các cậu ạ, trên đời này không có cô gái
nào đáng yêu như Ca-tê-ri-na của tớ đâu nhé.
Ca-tê-ri-na đỏ mặt và cố nén sung sướng đang rộn lên trong lòng.
Tối hôm ấy, khi nhìn thấy cánh cửa phòng giam vừa mới hé mở, Ca-tê-ri-na
đã vùng dậy, chạy ra. Nàng run lẩy bẩy và đưa hai tay sờ soạng tìm Xéc-
gây ngoài hành lang.
- Em Ca-tê-ri-na của anh! - Xéc-gây ôm nàng nói.
- Anh thật là độc ác! - Ca-tê-ri-na đáp, nước mắt trào ra. Nàng áp chặt cặp
môi vào hắn.
Viên cai tù đi dọc hành lang, thỉnh thoảng dừng lại nhổ nước bọt lên mũi
ủng rồi đi tiếp. Bên trong cánh cửa, đám tù nhân mệt mỏi đang ngáy. Một
con chuột đang gặm vật gì dưới gầm bếp lò. Tiếng dế kêu râm ran ngoài
sân. Trong lúc ấy Ca-tê-ri-na cảm thấy hạnh phúc tràn trề.
Nhưng niềm sung sướng rồi cũng đến lúc nhàm và bây giờ là thực tế tầm
thường.
- Anh nhức chân quá. Suốt từ gót lên đến đầu gối. - Xéc-gây than vãn lúc
ngồi bên cạnh Ca-tê-ri-na trong góc hành lang.
- Làm thế nào được, anh? - Nàng hỏi, chui người vào trong vạt áo tù của
tình nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.