PHU NHÂN MACBETH Ở MTSENSK - Trang 58

Giữa tất cả những âm thanh độc địa, xé nát cõi lòng đang tăng thêm vẻ
khủng khiếp cho quang cảnh đã sầu thảm kia, vang lên những lời khuyên
nhủ của người vợ thánh Giôp trong Kinh Thánh: "Hãy nguyền rủa cái ngày
mà ngươi ra đời và hãy chết đi".
Ai không muốn nghe những lời khuyên nhủ ấy, ai trong hoàn cảnh sầu
thảm này không thích nghĩ đến cái chết hoặc sợ nghĩ đến, người ấy tìm mọi
cách lảng tránh khỏi những lời ai oán kia bằng cách tự tạo ra một âm thanh
nào khác còn xấu xa hơn nữa. Kẻ thất học cũng hiểu được như thế, và hắn
ta bèn thả lỏng toàn bộ bản năng thú vật của mình, làm những chuyện man
rợ để nhạo báng bản thân, nhạo báng kẻ khác, nhạo báng tình cảm. Bản
thân đã chẳng hiền dịu gì, gặp toàn cảnh này họ trở thành độc ác khủng
khiếp.
- Thế nào, bà chủ? Bà vẫn oai vệ và vẫn mạnh giỏi đấy chứ? - Xéc-gây giở
giọng châm chọc Ca-tê-ri-na, lúc đoàn tù ra đến cánh đồng, khi ngọn đồi
ẩm ướt đã che lấp mất cái làng đêm qua họ nghỉ chân.
Hỏi xong, hắn quay sang Xô-net-ca, choàng tấm áo tù vào cả(?) cô gái rồi
cất giọng the thé hát:
Thấp thoáng bên trong cửa sổ
một mái tóc hạt dẻ
Em không ngủ được à,
nỗi đau khổ của anh
Em không ngủ được ư,
em của anh tinh quái
Anh dùng vạt áo che cho em,
sẽ chẳng ai thấy chúng mình.
Vừa hát hắn vừa ôm ghì lấy Xô-net-ca và hôn cô ta rất to khiến cả đoàn đều
nghe thấy...
Ca-tê-ri-na vừa nhìn thấy hết mà lại vừa không nhìn thấy gì cả: nàng bước
chân như kẻ mất hồn. Những người đi bên cạnh giật áo nàng, chỉ cho nàng
xem Xéc-gây đang làm trò gì với Xô-net-ca. Và nàng biến thành trò cười
của mọi người.
- Đừng trêu chọc chị ta, - Phi-ô-na lên tiếng can, khi có người nào đó định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.